Lại đến tiết địa lý.
Thanh niên ngỗ ngược Cố Dương Phàm ngồi hàng sau đi đã ghim Vưu Dương.
Nguyên nhân chính là thầy giáo mới quá đẹp trai, đẹp đến mức khiến cho cô gái mà cậu ta yêu thầm cũng mê y, hơn nữa lúc vào tiết còn quản chuyện cậu ta ngủ trong giờ nữa chứ.
Phải biết rằng những thầy cô môn khác cũng lười quản cậu ta. Cho dù là Lão Tôn cũng từ bỏ cậu ta rồi mà.
Cố Dương Phàm cảm thấy y cứ thích xen vào chuyện của người khác.
Cậu ta càng nhìn Vưu Dương càng ngứa mắt, cho nên đi học cậu ta không ngủ nữa, sau đó ngồi trêu ghẹo Vưu Dương. Cứ thế làm cho cả lớp bất mãn, sự việc càng ngày càng có chiều hướng xấu đi.
Trần Tử Tinh nghe bọn họ nói chuyện ngay bên tai, ngáp một cái, sau đó tiếp tục cúi đầu làm việc của mình.
Hết cách, học bá trâu bò như vậy đấy----bất luận đang ở đâu cũng có thể chăm chỉ học hành!
Quan Thần im lặng ngồi nhìn.
Nếu đổi lại là giáo viên khác đã bùng nổ từ lâu rồi. Nhưng Vưu Dương này lại không như vậy, cực kỳ thoải mái tiếp chiêu, gặp chiêu thì đỡ chiêu, không hề mất đi phong độ, cuối cùng làm cho Cố Dương Phàm tức đỏ mặt, đẩy bàn ra rồi bỏ đi.
Quan Thần nheo lại mắt, đánh giá Vưu Dương. Hắn nói với Trần Tử Tinh, "Cậu nói xem, giáo viên như thế này sao lại đến một trường cấp ba nhỏ như trường cấp ba của chúng ta dạy nhỉ."
"Chắc do thích." Trần Tử Tinh nói.
Cậu ngẩng đầu nhìn Vưu Dương lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-toi-kha-nang-la-mot-ten-ngoc/1299541/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.