"Bạn nhỏ, bạn nhỏ tiểu Tinh Tinh!"
Có lẽ một chàng trai khi trái tim rung động chính là như vậy, Quan Thần mở miệng chỉ là hét lên tên của cậu thôi đã cảm thấy giống như trái tim đang nở hoa rồi, nhưng sau khi hét xong lại không biết mình muốn nói gì tiếp theo.
Hắn và Trần Tử Tinh nhìn nhau.
Bịch bịch, có thể nghe được tiếng tim đang đập mãnh liệt bên trong lồng ngực.
Một lúc lâu sau thì cửa thang máy mở ra.
Cửa vừa mở liền nhìn thấy mấy người giống như lãnh đạo cùng nhân viên đi đến đang nói chuyện vô cùng náo nhiệt, nhiệt độ không khí cũng dần dần hạ xuống, gương mặt hồng hồng cũng dần tan đi, Quan Thần cảm thấy có chút may mắn lại có chút ảo não, hắn cào cào tóc, nghiêng đầu sang hạ thấp giọng nói, "Đi thôi."
Hắn thấy may mắn cái gì chứ, lại còn ảo não cái gì chứ.
May mắn là bản thân chưa nói ra câu tiếp theo sao? Còn ảo não cũng chính là chưa kịp nói ra câu tiếp theo sao? Nhưng câu tiếp theo hắn muốn nói là gì? Là Trần Tử Tinh tôi thích....không, không đâu, a a, hắn bị điên rồi, đúng vậy.
Nhưng rốt cuộc vì sao lại trở thành như vậy.
Sau đó hai người vào khu trò chơi. Trong khu trò chơi đâu đâu cũng người là người, trong đó nhiều nhất chính là các cặp đôi hoặc là các nhóm anh em bạn thân đi chơi với nhau, dạng đi một mình giống như Quan Thần và Trần Tử Tinh rất ít.
Trên thực tế cũng chỉ có mình Quan Thần giống như một thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-toi-kha-nang-la-mot-ten-ngoc/1299517/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.