Tôi đứng trước cửa nhà anh, định đưa tay ra để bấm vào chuông cửa nhưng rồi lại rút tay lại, cứ như thế lặp đi lặp lại nhiều lần, sau rất nhiều lần phân vân, hồi hộp không biết có nên bấm chuông hay không.
" Chỉ là bấm chuông 1 cái thôi mà có gì đâu mà sợ " cuối cùng thì tôi đã nhắm nghiền mắt lại và đưa tay lên ấn chuông đại một cái.
Hàn Vũ đi từ trong nhà ra và mở cánh cửa, anh mặc một chiếc áo thun màu trắng rộng, đơn giản thoải mái, mặc chiếc quần đùi đen ngắn đến đầu gối, tóc anh còn ướt ướt giống như mới vừa tắm xong. Tôi vừa thấy anh bước ra mở cửa mà tôi đã không thể kìm được cảm xúc trong lòng và xà vào lòng anh.
" Em sao thế? " anh ôm chặt tôi trong lòng, xoa xoa mái tóc của tôi, anh hỏi.
" Em... em không sao? " tôi lắc đầu, ngẩng mặt lên nhìn anh cười.
" Thật không? " anh nhíu mày nhìn tôi.
" Thật " tôi cười. Thật ra tôi định hỏi Hàn Vũ về tất cả mọi chuyện khi vừa nhìn thấy anh bước ra, nhưng suy nghĩ lại thì tôi muốn được nghe anh ấy thú nhận với tôi trước.
Hàn Vũ dẫn tôi vào trong nhà, anh cẩn thận lấy đôi dép bông ấm áp còn mới tinh được cất trong tủ đựng giày dép, anh kéo tôi lại ngồi vào ghế sofa.
" Bên ngoài lạnh lắm đúng không? Để anh pha cho em 1 cốc trà gừng " nói rồi anh đi vào bên trong nhà bếp, 1 lúc sau anh bưng lên 1 ly trà gừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-to-crush-cau-roi-day/1329067/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.