Trong chiếc váy cưới lộng lẫy, đầu đội chiếc vương miện kiêu sa như nàng công chúa, trên tay cầm một bó hoa hồng đỏ thắm, tôi khoác tay Hàn Vũ bước vào lễ đường trong sự hò reo và chúc phúc của mọi người. Chúng tôi cùng nhau đọc lời tuyên thề.
" Trương Thiên Ái con có đồng ý kết hôn cùng với Hàn Vũ dù cho gian lao bệnh tật mãi mãi cùng nắm tay nhau đi suốt cuộc đời không? "
" Con đồng ý " tôi nắm chặt tay Hàn Vũ nhìn anh nở nụ cười hạnh phúc.
" Hàn Vũ con có đồng ý kết hôn cùng với cô Trương Thiên Ái dù cho nghèo khó, đau yếu mãi mãi ở bên nhau cho đến khi nhắm mắt không? "
" Con... "
Hàn Vũ mau trả lời đi, mau đồng ý đi chứ...
" Thiên Ái, Thiên Ái, tỉnh dậy đi " sao trong hôn lễ của tôi lại nghe thấy tiếng của Tiểu Noãn vậy nhỉ?
" Thiên Ái dậy đi đừng ngủ nữa " tôi ngồi dậy lấy tay dụi mắt vài cái. Thì ra là tôi đang ở trong tiết học, không hiểu sao mà tôi lại ngủ ngon ơ như vậy, đã vậy còn mơ thấy được kết hôn với Hàn Vũ nữa chứ.
" Phục cậu luôn, đang lên lớp mà cũng ngủ được nữa " Tiểu Noãn cúi xuống thì thầm.
Tôi gãi đầu: " Tại thầy giảng buồn ngủ quá chứ bộ "
Nó cốc vào đầu tôi 1 cái: " Cậu chỉ giỏi biện minh "
" À đúng rồi... " Nó nói tiếp.
" Sao? " tôi hỏi.
"Vừa nãy cậu có nghe thầy nói gì không?"
" Nói gì chứ? " tôi dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-to-crush-cau-roi-day/1329050/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.