Kể từ hôm Vương Hạo Thiên tỏ tình với tôi ở khu vui chơi đến nay Vương Hạo Thiên đã nghỉ học liên tiếp 3 ngày liền, tôi không biết là cậu ta vì lí do gì lại nghỉ học, có thể là vì chuyện hôm đó, cũng có thể là gặp chuyện gì khác. Mà tôi nghĩ Vương Hạo Thiên không đi học thật ra cũng rất tốt vì tôi đang chưa biết nên đối mặt với cậu ấy như thế nào, giả bộ như không có chuyện gì thì thảo mai quá... mà cứ tránh mặt thì không phải là cách tốt,... hmmm... đầu óc tôi như quay cuồng.
Hết ngày thứ 3 thì cuối cùng Hạo Thiên đã đi học trở lại, cậu ta dường như xem như không có chuyện gì xảy ra, cậu ấy vẫn rất tốt với tôi, vẫn luôn đi theo và luôn miệng gọi tôi là " đại ca ", nếu là người bình thường nhìn vào thì sẽ thấy chúng tôi rất bình thường, rất vui vẻ nhưng... chúng tôi luôn cảm thấy thấy có một sự gượng gạo nào đó, dù cho cố gắng xem như chưa có gì xảy ra thì cũng không dễ dàng gì để quên cả. Thay vì cứ giả vờ tự nhiên với Hạo Thiên tôi chọn cách trốn tránh cậu ấy, để khi mọi chuyện lắng xuống hoặc tôi có cách giải quyết khác thì tôi sẽ đối diện với cậu ấy.
Cứ như vậy, ngày 1, ngày 2 rồi ngày 3 mỗi khi ở trong lớp tôi hầu như đều không quay xuống cậu ta, hạn chế nói chuyện với cậu ta tuyệt đối. Khi ở trong lớp là như thế, mỗi lần ra về hay ra chơi tôi đều cố chuồn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-to-crush-cau-roi-day/1329030/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.