"BÁO CÁO!"
Người đến đứng nghiêm trước mặt Tuấn Anh, tay làm động tác như chào cờ rồi hô lên với cậu ấy nhưng ánh mắt liếc về phía tôi chằm chằm.
Đầu óc tôi bắt đầu lộn tùng phèo suy nghĩ: Tuấn Anh làm Công an ở Sài Gòn cơ mà? Sao ở đây lại có đồng nghiệp của cậu ấy được?
Khuôn mặt Tuấn Anh trầm trọng, giựt phăng cái kim tiêm đang truyền nước ra, lạnh giọng gật đầu: "Nói đi!"
"Báo cáo đội trưởng, đối tượng nghi vấn có dị động, có thể biết đã bị theo dõi nên đã di dời khỏi nơi ẩn náu, hiện đang bắt giữ trong tay một công dân nam tám tuổi làm con tin."
Chân mày Tuấn Anh nhíu chặt, nhận balo mà người kia đưa cho, lấy áo chống đạn mặc vào, hỏi: "Người địa phương? Trấn an gia đình bé chưa?"
"Dạ, người địa phương, là hộ gia đình bán tạp hoá đối diện nơi đối tượng ở trọ, lực lượng cơ động đã tiến hành động viên gia đình cháu bé nhưng hiện tại đối tượng nghi vấn có súng trong tay, bên mình chưa dám hành động theo phương án A."
Tuấn Anh gật đầu, lấy cả súng và còng tay trong balo đem theo bên người: "Nó chạy về hướng biên giới Cam?"
Người kia vuốt nước trên mặt, gật mạnh, "Đang trốn trong rừng."
Tuấn Anh cầm lấy bộ áo mưa mà người kia đưa cho, vừa mặc vừa nói: "Nhóm hai, phối hợp cùng cảnh sát điều tra liên hệ với công an giao thông địa phương chặn hướng di chuyển của đối tượng ẩn danh X."
"Rõ!" Người kia hô lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-noi-toi-giong-cho-cua-cau-ay/3500530/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.