Mấy bữa sau Tuấn Anh mang cho tôi một cái hộp trong suốt, bên trong có con tôm hùm bự chà bá lửa. Phải dài gấp đôi cái đầu tôi luôn. Lúc mọi người bu quanh tôi cũng thích thú lại nhìn, không ngờ đó lại là quà cậu ấy đi Nha Trang mua về cho mình. Hồi đó tụi tôi chưa từng được nhìn thấy con tôm khổng lồ như vậy bao giờ. Tuấn Anh nói là ăn xong lượm vỏ lại ngồi dán cả tuần mới xong, còn liên tục nhấn mạnh độ khó làm tôi cảm động suýt khóc. Mấy năm sau thịnh hành người ta đem về đây bán mới biết, đây là đồ lưu niệm thợ làm sẵn, ngoài biển bán đầy.
Giờ ra chơi Tuấn Anh lục ở trong balo ra cái lọ nhựa, bên trong đựng đầy vỏ ốc, vỏ sò đẹp lắm. Biết tôi thích nên lượm về. Ai ngờ mở ra bên trong thúi quắc phải đóng lại gấp. Cậu ấy hình như cũng xấu hổ, gãi gãi đầu nói đã rửa mấy ngày rồi mà sao vẫn có mùi. Thì ra là ngoài vỏ ốc lượm ven bờ biển Tuấn Anh còn lượm cả mấy vỏ mà nhà cậu ấy đã ăn xong cất đi cho tôi nữa. Nghe mà vừa buồn cười vừa cảm động. Tôi cũng không hề chê mà nhận lấy đem về nhà rửa sạch sẽ đem phơi nắng. Sau này lấy keo nến dính lại xếp thành tranh với vẽ tặng cậu ấy thêm một bức cảnh gia đình Tuấn Anh đi chơi ở bãi biển nữa. Tuy tôi vẽ không được xuất sắc nhưng Tuấn Anh lúc nào cũng khen tận mây xanh rồi bắt tôi phải vẽ cho cậu ấy đủ thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-noi-toi-giong-cho-cua-cau-ay/2926624/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.