*Thân bất do kỷ: ý nói nhiều khi phải làm hoặc không thể làm những chuyện mà không phải do lòng muốn hay bản thân của họ không thể tự kiềm chế được để duy trì kỷ luật, oai nghiêm, tiền bạc hay bí mật
Văn Tiêu bị vây cả hai bên, nhìn gần sẽ thấy ánh mắt cậu cực kỳ sắc bén, không phải ánh nhìn sáng ngời mà là vẻ lạnh lẽo đến cực điểm. Đôi môi mỏng hơi nhếch lên, trước hay sau vẫn là vẻ mặt lạnh lùng.
Dưới đuôi mắt là vệt máu đỏ trông rất bắt mắt. Ánh mắt Trì Dã không nhịn được mà cứ nhìn mãi vào nơi đó.
Không ngờ lúc này lại động thủ.
Khoảng cách hai người rất gần nhau, Văn Tiêu bị khống chế vững vàng, tay trái cậu đang buông xuôi bên cạnh đột nhiên dùng lực tấn công thẳng vào huyệt Thái Dương của Trì Dã. Trì Dã theo bản năng giơ tay lên đỡ đòn, bàn tay của cậu khép năm ngón lại, đánh về phía hầu kết ở cổ Trì Dã.
Trì Dã lùi về sau hai bước ổn định trọng tâm, cả người ngửa về sau tránh đòn. Không ngờ ngay sau đó Văn Tiêu rút tay trái đang trong khoảng không về, trực tiếp lên gối húc vào phần bụng hắn đang lơ là không chút đề phòng.
Trời ạ!
Hóa ra tay trái cậu ta lại là hư chiêu*!
*hư chiêu: là chiêu thức để phá phòng thủ của đối phương, sức sát thương không thật lớn (hiểu đơn giản là đòn nhử)
Trì Dã cũng không phải kẻ vừa, cùng lúc mặt nghiêng sang một bên né đòn, tay hắn nắm chặt cổ tay Văn Tiêu, hung hăng ấn cả người cậu lên vách tường một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-lam-toi-vo-tam-hoc-tap/197974/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.