1
Trong cơ thể thẩm văn có một con rắn, nó là linh khí mà cô để lại.
Mới đầu là vì muốn thuận tiện cho việc liên hệ, đoàn linh khí này chứa đựng một tia thần niệm của cô. Chỉ cần hắn thầm niệm tên cô ba lần ở trong lòng, cô sẽ nghe được tiếng lòng của hắn, lại dùng ý niệm trao đổi. Hơn nữa bình thường nó đều ở trong trạng thái linh khí nên không có cảm giác tồn tại.
Thẩm Văn nghĩ thật sự so với điện thoại còn tiện lợi hơn, tín hiệu ổn định hơn.
Mãi đến một ngày nào đó ở trong lớp, Thẩm Văn đang chăm chú nghe giảng bỗng nhiên cảm giác trong cơ thể có thứ gì đó ma sát tuyến tiền liệt của mình.
Cảm giác thoải mái vừa ập đến khiến hắn giật mình thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Sau khi kiềm chế được, quay đầu nhìn thấy đôi mắt sáng lấp lánh của bạn cùng bàn, hắn hiểu được cô lại tìm cách chơi mới đến giày vò mình.
Cô nhìn dáng vẻ vừa xấu hổ vừa tức giận của Thẩm Văn, cảm thấy thật là mới lạ. Lại khống chế linh khí ngay trong cơ thể hắn, công kích nhược điểm của hắn.
Thẩm Văn cúi đầu cắn môi, hai tay che gậy th*t nhưng lại không ngăn được khoái cảm trong cơ thể. Con rắn kia ở trong cơ thể hắn dần dần biến lớn, không ngừng ma sát.
Cô biết chắc chắn Thẩm Văn đã n*ng lắm rồi, đang muốn tăng thêm một chút sức để hắn bắn ra. Chuông tan học bỗng nhiên vang lên, lớp học ồn ào. Ý niệm vừa động lại phải buông tha việc để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-cua-toi-la-xa-tinh/222784/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.