Gần một tuần trôi qua kể từ khi vụ cháy ấy xảy ra, nghe nói Nam không bị thương nặng, vẫn có thể sinh hoạt bình thường nhưng chẳng hiểu sao, cô mãi vẫn chưa quay lại trường học. Chẳng cần nói cũng biết là Quý lo muốn cuống cuồng lên rồi.
Vì cả cô và cậu đều bận đến mức không thể gặp nhau được nên sáng sớm hôm nay, trước khi tới lớp, cậu có tranh thủ ghé qua khu nhà trọ mà gia đình Nam đang ở.
Quý dừng xe bên đường, cậu kiểm tra lại địa chỉ nhà được ghi trên điện thoại rồi mới chắc chắn mà dựng xe lên vỉa hè, lò dò bước vào cổng ra vào của khu nhà trọ. Vừa hay, cậu gặp ngay ông Lập đang ngồi xổm, rửa mặt bên cạnh một thau nước đầy trong sân.
Đây là một khu nhà trọ nằm sâu trong ngõ. Lối vào, bắt đầu từ cổng vào đến sân là một lối đi nhỏ và hẹp. Nhưng sau khi đã ra đến giữa sân rồi thì cả một dãy nhà trọ hai tầng vô cùng rộng rãi sẽ hiện ra. Không chỉ thế, trong đây còn có một lán để xe riêng và một khu nhà vệ sinh chung. Sân cũng khá rộng nữa.
"Cháu chào bác. Bác ơi cho cháu hỏi bạn Nam có nhà không ạ?"
Ông Lập ngẩng đầu nhìn lên. Lúc đầu, ông ta nhíu mày đánh giá Quý từ đấu xuống chân rồi lại từ chân nhìn ngược lên đầu cậu. Phải mất đến tận năm giây sau thì ông ta mới mở tròn mắt nhìn Quý như mới chợt nhận ra cậu là ai.
"À... Tao nhớ ra mặt mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-cua-toi-hinh-nhu-khong-duoc-than-thien-cho-lam/3498595/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.