Hôm nay có tiết học ngoại ngữ, nhưng vì giáo viên dạy môn Tiếng Anh có việc đột xuất không thể tới trường dạy được nên giờ học này lớp phải tự quản.
Bầu không khí trong phòng học rất im ắng, thi thoảng mới có mấy tiếng rì rầm nói chuyện rất khẽ khàng.
"..."
"Ấy!"
Bỗng nhiên Khuê giật mình rồi gõ gõ vào đầu mình mấy cái.
"Tí nữa thì tao quên béng đi mất. Cả lớp ơi!"
Cô nàng bước ra khỏi chỗ ngồi rồi đứng ở trên bàn giáo viên, đưa mắt nhìn xuống cả lớp học.
"Nhà trường có tổ chức buổi biểu diễn văn nghệ mừng Tết đến, trong nội dung thông báo có ghi là mỗi lớp phải đóng góp một tiết mục, hát hay nhảy múa tuỳ ý, hoặc là đánh đàn, diễn kịch, vẽ tranh, nói chung là vân vân mây mây. Trong lớp có ai muốn đăng kí tham gia không?"
Lớp học vốn đã chẳng có một tiếng động nào nay lại càng lặng thinh hơn nữa.
Bọn nó chỉ biết học, còn lại toàn "hướng nội", chẳng hề muốn đứng lên trên sân khấu, trước mặt hơn mấy nghìn học sinh để mà biểu diễn.
Khuê cũng biết trước khóa năm nay lớp mình toàn mấy bọn lười tham gia vào những chương trình hoạt động tập thể của nhà trường nên chỉ đành nhượng bộ, dùng lời ngon tiếng ngọt để rủ rê bọn nó lên tham gia.
"Nào, ơ hay cái bọn này. Bọn mày suốt ngày làm mấy trò con heo con bò ở ngoài đường không biết ngại, thế mà sao lại không dám đứng lên trên sân khấu có mấy phút?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-cua-toi-hinh-nhu-khong-duoc-than-thien-cho-lam/3395010/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.