Bộp! 
Vi: "Cái này là như thế nào?" 
Nam ngồi im ở một chỗ, đôi mắt cô nhìn lên tờ giấy kiểm tra văn mà mình mới nộp ban nãy. 
"Là bài kiểm tra văn của tôi." 
"Bộ mày không thấy nó có cái gì đó rất chi là không bình thường ở đây sao?" 
Nam đọc đi đọc lại dòng chữ "Em (đếch) không sợ cái gì cả" đến nay đã hơn mười lần rồi. 
"Ừm... chữ đếch gạch xấu quá chăng?" 
"KHÔNG PHẢI!!! Trời ơi trời!" Vi gầm rú lên rồi đập bép phát tờ giấy kiểm tra ấy xuống mặt bàn, ngón tay chỉ lên hàng chữ ngắn gọn mà Nam viết run rẩy: "Mày... mày cứ định để thế này mà nộp cho cô hả? Nam, mày nói cho tao biết đi, thế lực nào đã xúi dại mày viết kiểu kia? Là ai, là ai?" 
Từ trên cao, Vi có thể thấy Nam khẽ giật mình rồi đỏ mặt nhìn ra xung quanh, sau khi đã xác nhận rằng trong lớp đã vắng tanh từ lâu do học sinh tan học hết cả rồi, lúc này, cô mới ngại ngùng mà nói ra. 
"Tôi nghe theo Quý bảo." 
"..." Khuôn mặt của Vi méo mó cả lại: "Thế chả lẽ nó nói mày bỏ nhà đi theo nó là mày cũng đi luôn hả?" 
Không ngờ, Nam nghe cô nàng nói vậy thì lại càng ngại hơn nữa, nét mặt lạnh lùng thường có từ bao giờ đã đỏ bừng lên như trái gấc. Nam xoắn xuýt, hai ba giây sau thì ngước mắt nhìn lên Vi. 
Nam: "Đi!" 
Vi: ".....!" 
Nam: "Đi luôn!" 
Ôi má ơi!... 
Vi sụp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-cua-toi-hinh-nhu-khong-duoc-than-thien-cho-lam/3395002/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.