"..."
"...!"
Nam đang ngồi học bài cũng phải nhíu mày, hạ cây bút ở trên tay xuống bởi vì hàng loạt những âm thanh ầm ĩ, lộn xộn ở ngoài sân.
Cô lầm bầm chửi ở trong miệng "không để cho người khác học bài à?" rồi đẩy cửa phòng ngủ của mình bước ra bên ngoài hành lang, nhìn một nhà ba người nọ đang làm ồn làm ào ở trước cửa bởi vì ông Lập uống rượu về nhà muộn, không ăn cơm Mỹ Hạnh nấu.
"Ông là đồ vô tâm! Ông suốt ngày chỉ bạn nọ bạn kia thôi! Chẳng coi vợ con ở nhà ra cái gì cả!"
Ông Lập bị Mỹ Hạnh trách móc, cả người vốn đã nóng do rượu vào rượu ra, lại bị tiếng khóc nức nở của thằng Vĩ làm đau cả đầu nên không thể kiềm chế được nữa mà lớn tiếng bật ngược lại dì ta.
"Thế thì tôi hỏi cô! Cái nhà này ai làm chủ? Cái nhà này ai kiếm tiền? Bạn nọ bạn kia? Cô không hiểu thì ngậm miệng lại, đừng có nói xằng bậy. Tôi là đang kết giao, tìm kiếm đối tác cho mình để kiếm thêm nhiều tiền nữa cho cô lấy mà tiêu xài, mua váy mua vó đấy! Đồ ăn bám!"
Mỹ Hạnh bị câu chửi của ông Lập làm cho choáng váng đầu óc, nước mắt từ lúc nào đã tuôn ra như thác đổ, hơi thở phì phò gấp gáp.
"Ông nói ai là đồ ăn bám! Này! Tôi cũng đi làm việc để kiếm tiền đấy!"
"Đi làm việc? Đi làm việc mà suốt ngày lên mạng livestream, lên mạng chát chít, thế một tháng cô kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-cua-toi-hinh-nhu-khong-duoc-than-thien-cho-lam/3394996/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.