Quý thức dậy lúc sáu giờ sáng. Khi ngó nghiêng nhìn quanh phòng, cậu chỉ thấy chiếc nệm tối qua trải trên sàn nhà từ hồi nào đã được gấp gọn, để ngăn nắp ở trong một góc phòng rồi.
Nam về rồi sao? Sớm thế?
Quý vò đầu, khuôn mặt thì thộn ra thẫn thờ. Phải đến tận khi hồn cậu quay lại nhập vào xác thì Quý mới có thể lờ đờ đi vệ sinh cá nhân, ăn sáng rồi đeo cặp tiến ra ngoài ga ra.
"... Hửm? Gì thế này?"
Quý tra chìa vào ổ khóa xe máy, nhưng dù cho cậu có vặn đi vặn lại đến mấy lần thì bô xe cũng không hề nổ lên.
"Má!" Quý thở mạnh ra một hơi rồi đập bốp chiếc mũ bảo hiểm lên yên xe: "Mẹ ơi! Xe của con hỏng rồi!"
Có tiếng mẹ lo lắng từ trong nhà vọng ra: "Sao lại hỏng được? Hôm qua mẹ còn thấy con phi xe rầm rầm ở ngoài đường cơ mà? Để mẹ xem nào."
Mẹ của Quý – hay còn được người ta yêu quý gọi với cái tên "phu nhân Hà" - từ trong phòng bếp chạy ra sân. Bà cũng thử rút chìa khóa xe ra rồi tra lại chìa vào ổ, vặn mở khóa để khởi động xe máy nhưng cũng vô ích.
"Chắc là hỏng thật rồi. Quái lạ thật... A?"
Khi mà phu nhân Hà gạt chân chống để dựng xe, cái đầu xe máy nghiêng đi, làm cho nước từ hai khoảng khe hở ở bên dưới hai cái tay nắm tí tách rơi xuống.
"Sao xe lại ướt thế này? Ngày hôm qua làm gì có mưa đâu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-cua-toi-hinh-nhu-khong-duoc-than-thien-cho-lam/3394992/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.