Mười một giờ tối.
Đúng như những gì Hương đã kể, bầu trời mấy ngày qua nhiều mây mù đến nỗi cả ánh trăng cũng chẳng thể lọt qua nổi. Sắp đông rồi nên thời tiết càng chuyển đổi nhanh một cách rõ rệt, lạnh đến nỗi đống áo ấm có cuốn quanh người bao nhiêu lớp cũng có thể bị gió thổi một phát cho bay sạch.
Ngôi trường cấp ba bị bao phủ bởi một lớp sương mù vẩn đục, đáng sợ y như mấy ngôi nhà bỏ hoang trong phim ma vậy. Đúng là tối đến vạn vật hóa quỷ mà.
Thế mới nói, không gian tối như vậy đấy, lạnh như vậy đấy, thế mà giờ này Quý lại đang đứng ở ngoài cổng trường, đôi mắt đen kịt, hai bờ vai run rẩy, ngón tay đì mạnh lên màn hình điện thoại như muốn bóp vỡ nó ra trong tích tắc.
[NHÓM CHAT: Tối nay chúng ta cùng đi bắt con ma]
[1]: Aaaaaaaaa! Nhiều bài quá nên tối nay tao xin phép không đi nhé.
[2]: Tao thì bị mẹ cấm.
[3]: Tao cũng không đi được, tao phải phụ mẹ nguyên liệu nấu ăn để sáng mai mở hàng ăn sáng.
[4]: Nghỉ nhiều thế? Vậy thôi tao cũng nghỉ.
[5]: Sụt sịt, tao bị ốm rồi.
[6]: Chiều nay mới ngã xong, chân đau quá.
[...]
[21]: Uầy! Quý vẫn đi à? Thế thì quay lại cho anh em cùng xem nhé. Muốn đi lắm mà không được:)))))))
"Không đi được cái khỉ khô! Sống hết lại đi lũ khốn!"
Quý điên tiết chửi ầm lên rồi run rẩy xoa xoa hai bên cánh tay đã dựng đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-cua-toi-hinh-nhu-khong-duoc-than-thien-cho-lam/3394990/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.