Xuống máy bay, đi ra, Đồng Đồng liếc mắt đã thấy ba mình.
Ba cậu coi như cao trong vóc người phương Nam, một mét tám hai, mặc bộ âu phục màu xám, chải tóc bóng loáng.
Ánh mắt cô gái lắc lư xách vali bên cạnh cũng không biết phóng đi đâu.
Đồng Kinh Thân tiên sinh là một người rất có phong độ đàn ông, vẫy vẫy tay về phía Đồng Đồng, không chút lưu tình nào, quay đầu bước đi.
Hoà nhã cười với cô gái đang cố sức kéo bên cạnh, đi xách vali giúp cô gái.
Sau lưng Đồng Đồng đeo balo lớn, trên khuỷu tay còn ôm cái áo lông quá khổ của Chu Du
Cậu sắp bị đè chết.
Đồng Kinh Thân tiên sinh vậy mà đi xách vali giúp một cô gái.
Cậu muốn tố cáo.
Bùi Vân nữ sĩ! Mẹ xem! Chồng của mẹ! Thông đồng với cô gái! Không biết xấu hổ! Cũng không cần con trai!
Đồng Kinh Thân giúp cô gái xách vali xong quay lại, mỉm cười búng một cái lên trán Đồng Đồng đang đen mặt: “Đưa balo cho ba.”
“Con tự xách.” Đồng Đồng hừ một tiếng.
“Tính con gái.” Đồng Kinh Thân cười cậu, “May mà con trông giống mẹ xinh đẹp như thế, nếu trông giống ba ba sẽ đánh con.”
Đồng Đồng nhịn không được cười lên: “Chu Du trông cũng rất khiến người ta xuống tay.”
“Phải.” Đồng Kinh Thân nheo mắt nhìn cậu, “Ba thấy con bắt nạt nó mấy lần rồi.”
“Đó là cậu ấy đáng đời.” Đồng Đồng vừa nghĩ đến Chu Du gian xảo, cười đến độ mắt cũng cong.
“Con trai à…” Đồng Kinh Thân thở dài, “Chúng ta giải thích thế nào với mẹ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-cau-tinh-tao-lai-di/1346659/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.