Chạy một trăm mét mất hơn mười giây, đợi Đồng Đồng vọt đến điểm nhận gậy tiếp theo, giao gậy trong tay ra.
Đã thấy Chu Du chạy trước mặt đột nhiên dừng gấp, Chu Du quay đầu lại trong nháy mắt vẻ mặt đầy mê mang.
Nhưng rất nhanh, như khóa chặt cậu, lao về phía này.
Thật ra thì Đồng Đồng cũng không thấy rõ lắm, trước mắt cậu mờ đi, người xung quanh nhiều lắm, cũng quá ồn ào, tai bắt đầu ù.
Đồng Đồng lắc lắc đầu, chân hơi nhũn ra. Cậu chưa bao giờ chạy nhanh như vậy.
Lúc một cánh tay mạnh mẽ vòng quanh eo cậu, tư thế lui về sau của Đồng Đồng dừng lại.
“Đứng không vững sao?” Mũi Chu Du gần như dán lên mũi cậu, sốt ruột nhìn cậu chằm chằm, “Sao cậu không thở tí nào vậy.”
“Cái gì?” Đồng Đồng nói ra mới phát hiện mình căng thẳng đến nỗi quên thở.
“Không sao chứ, có phải đến bệnh viện không?” Chu Du căng thẳng.
“Tôi không sao.” Đồng Đồng chậm rãi đi ra ngoài đường băng, “Chạy có một trăm mét mà, đến nỗi cậu…”
Lúc Đồng Đồng ngã ra sau, bản thân cậu cũng chưa kịp phản ứng.
“Này!” Chu Du hết hồn, sải một bước qua đỡ cậu trong ngực.
Đồng Đồng khó chịu nhíu mày, không thở nổi.
“Sao thế!” Một giáo viên kêu lên chạy tới.
“Chạy bộ bị choáng!” Chu Du kêu to trả lời.
“Nhanh lên! Đưa đến phòng y tế!” Giáo viên nữ nhìn hai mắt, “Ôi, sắc mặt này! Tôi nhớ sáng nay không có hạng mục chạy cự li dài mà?”
“Cậu ấy chạy một trăm mét!” Chu Du tự hào nói.
Đồng Đồng là một bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-cau-tinh-tao-lai-di/1346635/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.