17.
Cho dù chạy tới kịp thời, Lý Vãn Tinh vẫn bị đánh dẫn tới sinh non, phải nằm viện.
Còn Trầm Tự bị mời đi uống trà.
Tôi chọn chuyến bay gần nhất về nhà.
Đi đến bệnh viện, thứ chào đón tôi là một cái tát của mẹ.
Nhưng lần này tôi nhanh nhẹn tránh được.
Bà vung tay vào khoảng không, cả người nhào tới phía trước, suýt chút nữa ngã nhào ra đất.
Vì vậy, bà càng thêm tức giận.
"Lý Hàm Nguyệt, mày cố ý hại chị mày có phải không?"
"Không phải."
Tôi lạnh lùng nhìn bà.
Tinh thần bà hỗn loạn: "Nếu mày gả cho Trầm Tự thì con bé sẽ gặp những chuyện thế này sao?"
Mẹ tôi đúng thật là rất giỏi đổi trắng thay đen.
Nếu thật sự muốn bàn về đúng sai.
Nếu ban đầu Lý Vãn Tinh không lấy tên tôi để xuất ngoại, tôi sẽ không gặp phải Trầm Tự.
Nếu Lý Vãn Tinh không cố chấp muốn có được Trầm Tự, chị ta sẽ không biến thành như vậy.
Nếu Lý Vãn Tinh chịu nghe lời khuyên của tôi kịp thời, có thể đã tránh được tấn bi kịch này.
Về tình về lý, tôi đều đã hết lòng hết dạ.
Cuối cùng khi bị tổn thương, hết lần này đến lần khác vẫn đổ hết thảy mọi trách nhiệm lên người tôi.
Tôi lười đôi co với mấy người.
"Không thì khởi kiện ly hôn sớm đi."
B.ạ.o h.à.n.h gia đình có thể bị phán quyết.
18.
Lý Vãn Tinh rất thê thảm.
Có thể cả đời này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-co-tha-thu-cho-nguoi-tung-lam-ban-ton-thuong/2853033/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.