Từ hôm phát hiện ra Kim Hà là tác giả của hai bài thơ "hại" tôi, trong đầu tôi lúc nào cũng loay hoay những ý nghĩ trả đũa. 
Nhưng tính tới tính lui hoài mà tôi vẫn chưa nghĩ ra cách trả đũa nào thích hợp. Nó là con gái, không thể dùng vũ lực với nó như đối với thằng Chí được. Nó lại là lớp phó trật tự, lơ tơ mơ một chút là chết với nó liền. 
Rốt cuộc, tôi chọn phương pháp trả đũa an toàn nhất: dùng vũ khí của nó để đập lại nó. Cái gì chớ làm thơ đối với tôi là chuyện dễ như bỡn. Thuở nhỏ, tôi đã từng say mê đọc Lục Vân Tiên bỏ ăn bỏ uống đến nỗi má tôi phải lấy cuốn sách giấu đi. Đọc Truyện Kiều, tôi khoái Từ Hải: 
Râu hùm, mày én, mày ngài 
Vai năm tấc rộng, thân mười thước cao 
Đường đường một đấng anh hào 
Côn quyền hơn sức, lược thao gồm tài 
Mỗi khi đọc lên, tôi nghe "đã" hai cái lỗ tai làm sao ! Nhưng tôi thích nhất là Chinh Phụ Ngâm. Tôi khoái những câu thơ như: 
Chín tầng gươm báu trao tay 
Nửa đêm truyền hịch định ngày xuất chinh.hoặc: 
Giã nhà đeo bức chiến bào 
Thét roi cầu Vị ào ào gió thu. 
Nhưng cái làm tôi mê Chinh Phụ Ngâm là thể thơ song thất lục bát. Tôi thấy thể thơ này nó hay hay, ngồ ngộ, đọc lên nghe êm tai làm sao. Tôi cũng đã từng làm cả chục bài theo thể thơ 
này gởi báo Khăn Quàng Đỏ. Tuy báo Khăn Quàng Đỏ chưa đăng của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-co-nam-cho-ngoi/3290092/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.