Lần đầu ân ái không rành, hung hăng va chạm, phóng thích toàn bộ dục vọng
Bùi Ngọc khóc thút thít trong ngực Hàn Phong hồi lâu, Hàn Phong đau lòng nói: "Đừng khóc, đừng khóc nữa."
Hắn đưa tay lau nước mắt trên mặt Bùi Ngọc, vì bàn tay thô ráp, lực tay lại không nhẹ nên chỉ xoa hai lần đã làm da thịt non mềm của Bùi Ngọc ửng đỏ, thấy vậy Hàn Phong không khỏi đau lòng.
"Ngươi không đuổi ta đi thì ta sẽ không khóc nữa."
"Sao ta lại đuổi ngươi đi chứ?" Hàn Phong vội nói, "Dù ta có đi cũng sẽ không đuổi ngươi đâu."
Bùi Ngọc sụt sịt một cái: "Vậy từ nay về sau ngươi chính là phu quân của ta."
Nghe hai chữ phu quân làm cổ họng Hàn Phong thít chặt, từ ngữ lạ lẫm này hình như chưa bao giờ xuất hiện trên người mình, giờ nghe người trong lòng nũng nịu gọi phu quân, Hàn Phong sao có thể nhịn được, bế người trong ngực đặt xuống giường.
"Bùi Ngọc."
Hắn cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của Bùi Ngọc, làn da trắng mịn như tơ lụa thượng hạng, đôi mắt cũng đẹp đến vô thực.
Hàn Phong cứ tưởng mình đang mơ, thế là đưa tay sờ mặt Bùi Ngọc, làn da láng mịn như ngọc thượng đẳng, xúc cảm mềm mại nói cho hắn biết đây không phải mơ mà là hiện thực.
"Bùi Ngọc, ngươi theo ta sẽ thiệt thòi lắm."
Bùi Ngọc lắc đầu: "Nếu không có ngươi chắc ta đã chết trong tay tú bà từ lâu rồi."
"Ngươi yên tâm, sau này ta nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cho-tuong-quan-cuc-mich-lam-nam-the/3725640/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.