Ở nơi khác, Dung Ngọc đang nói chuyện với những vị thần tiên khác bỗng nhiên tạm dừng.
Mới vừa rồi, hắn cảm giác được pháp thuật hắn thực thi trên người Quý Lạc đã biến mất.
Loại pháp thuật này hẳn là không có ai phá được. Chỉ có hai loại khả năng, một là đối phương đã chết, hai là...... Rơi xuống nơi đó rồi?
“Dung Ngọc Tiên Tôn?”
Một vị thần tiên bên cạnh thấy Dung Ngọc thất thần, bỗng nhiên gọi hắn một tiếng.
Dung Ngọc phục hồi tinh thần lại, trực tiếp nói rõ: “Có lẽ ở đây không còn chuyện gì nữa, các ngươi cứ ở lại giải quyết tốt hậu quả đi, bản tôn có việc phải đi trước.”
Hắn muốn đi, ai mà dám ngăn lại chứ, chỉ có thể nhìn hắn biến mất.
Dung Ngọc trở lại điện, quả nhiên bóng dáng của Quý Lạc và Cẩm Thanh đều biến mất, phần lớn có thể đã rơi xuống đó rồi.
Bốn mùa ở Long Uyên cốc biến đổi thất thường, buổi sáng có khi còn đang mùa hè, buổi chiều sẽ bỗng nhiên trở nên lạnh hơn, nhiệt độ không khí giảm xuống dữ dội, sau đó mùa đông đã tới.
Mà hai người Quý Lạc đang phải chịu đựng loại thay đổi chênh lệch nhiệt độ này, không có pháp lực thì cũng sẽ không có chức năng chống lạnh cơ bản nhất, hai người chỉ có thể tìm một chỗ rồi ngồi xuống, dựa sát vào nhau sưởi ấm.
Sau vài tiếng thì độ ấm lại tăng lên, bắt đầu nóng hơn, không còn lạnh nữa, nhưng lại không có nước, Quý Lạc và Cẩm Thanh một người là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-chep-tay-tam-nguyen-cua-nu-phu/3133420/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.