Tư vị nằm ở trên cây cả đêm không phải ai cũng có thể chịu được, cho dù bây giờ Quý Lạc đã không phải là người, nhưng vẫn cảm thấy cái đó cũng không tốt.
Cô quyết định, cô phải rời nhà trốn đi, không ở nổi nơi này nữa.
Cô cắn chặt răng, trực tiếp nhảy xuống từ trên cây, bịch một tiếng liền tiếp xúc thân mật với mặt đất, chờ cơn đau qua đi, mới tiếp tục nhảy ra ngoài cửa.
Thị vệ giữ cửa bỗng thấy một con củ cải chợt lòi ra từ bên trong, còn tưởng rằng là mình hoa mắt, vội xoa mắt, chờ sau khi xoa xong thì phát hiện quả thật đã có một con củ cải, nhưng mà củ cải này ra từ bên trong, hắn không dễ ngăn lại.
Chỉ do dự có chút thời gian, Quý Lạc đã biến mất ở trước mặt hắn.
Tà môn!
Nhưng mà càng tà môn hơn vẫn còn ở phía sau.
Dung Ngọc sau một giấc ngủ tỉnh lại thì liền muốn xách củ cải đã bị trừng phạt nào đó vào nhà, ai ngờ đi ra ngoài vừa nhìn, thì phát hiện đã sớm không còn bóng dáng trên cây, hắn dùng thần lực dò xét, phát hiện toàn điện đều không còn hơi thở của củ cải.
Vậy...... Cô chạy rồi?
Hắn lắc mình một cái liền ra đến cửa, thị vệ ở cửa đang buồn bực, nhìn thấy Dung Ngọc xuất hiện liền giống như chợt nhìn thấy quỷ.
“Tiên Tôn......”
“Có nhìn thấy một con củ cải không?”
“Không có......”
Tay Dung Ngọc yếu ớt điểm một cái trước người hắn, sau đó nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-chep-tay-tam-nguyen-cua-nu-phu/3133388/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.