Mười tám tuổi là tuổi thành niên được pháp luật nhà nước quy định. Ngày này, đại biểu cho từ nay về sau chính là người trưởng thành trên phương diện pháp luật, không được hưởng thụ pháp luật che chở và bảo vệ như khi chưa trưởng thành, được quyền bầu cử và bỏ phiếu bầu cử, đầy đủ năng lực và hành vi, có thể tiến hành hoạt động dân sự, đồng thời phải chịu toàn bộ trách nhiệm về hành động của bản thân. Một ngày tốt đẹp nhường này...
Ngày 11 tháng 5 năm 1997, hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của Cổ Lương, ngoại trừ các chuyên gia ở bệnh viện tâm thần thành phố thì đoán chừng không ai nhớ! Cha mẹ bởi vì có một đứa con thần kinh không bình thường mà cảm thấy thể diện bị mất hết, từ ba trước Cổ Lương bị chuyển vào đây, thì không đến liếc mắt nhìn hắn; lúc sơ trung hắn chỉ ngồi im ở trong góc lẩm bẩm, không có cách nào giao lưu như bình thường, ở trong mắt đám nhỏ mười bốn mười lăm tuổi hắn được gọi là "Quái thai", cho đến sau lại bởi vì không thể chịu đựng được trò đùa dai của đám bạn học đâm chết một người. Chịu ép buộc trị liệu, bạn bè cũng không còn. Hiển nhiên, các chuyên gia nhớ kỹ thời gian đặc biệt này không phải bởi vì quan tâm.
Thả hay không thả, đó là một vấn đề. Phán quyết ban đầu của tòa án với thiếu niên là: Xét thấy bị cáo trải qua chẩn đoán của bệnh viện có mắc bệnh tâm thần phân liệt, lúc bị cáo phạm tội chưa đến mười sáu tuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-chat-cua-tam-ly-hoc-toi-pham/1067017/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.