Nhận được báo án, Viên Tân và Văn Mạt không dám dây dưa, lập tức đi ô tô tới nhà người báo án. Trên đường, Văn Mạt nói ra nghi ngờ của mình:
- Tôi cảm thấy đứa bé này mất tích hơi kỳ lạ. Đầu tiên, ở thời điểm phát hiện thi thể Tề Linh Vận tuy rằng chúng ta suy đoán trong khoảng thời gian ngắn hắn sẽ lại xuất hiện với một vụ án, nhưng thời gian này cũng quá ngắn rồi, bây giờ chúng ta phát hiện có hơn 100 người chết, thời gian hơn 50 năm, cứ tính toán như thế, một năm trung bình chỉ có hai người bị giết hại. Hiện tại cách thời gian Tề Linh Vận bị bắt đi mới chỉ có hai tuần, hung thủ hẳn còn trong giai đoạn thỏa mãn vừa mới ăn thịt người, sẽ không nhanh chóng ra tay với người tiếp theo mới đúng. Hơn nữa hiện nay chúng ta đều biết người chết nhỏ nhất cũng chỉ có 16 tuổi, mà đứa bé bị báo mất tích tính cả tuổi mụ là 15 tuổi, tuổi thật chưa đến 14 tuổi. Sát thủ liên hoàn có một điểm chung chính là đại đa số người bị hại đều có đặc trưng tương đồng, đứa bé rõ ràng hơi nhỏ, có phải phụ huynh vội vàng quá rồi không? Dù sao trên lý thuyết nếu không tìm thấy hành tung, thời gian đến báo cảnh sát đến thụ lí lập án cũng ít nhất là 24 tiếng, đương nhiên, thời gian mất tích đối với trẻ vị thanh niên thì yêu cầu giảm đi một chút. Nhưng, chỉ có một giờ có phải quá ngắn không?
Viên Tân chăm chú nghe Văn Mạt phân tích, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-chat-cua-tam-ly-hoc-toi-pham/1067005/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.