Bắt hay không bắt? Ngô Lỵ cũng không vướng mắc quá lâu, người đã chết, người còn lại còn có thể sống, hiện tại bắt Tằng Uyển Như kết quả duy nhất chính là mất thêm một mạng người nữa.
Một đám người cứ lẳng lặng đứng ở cửa phòng phẫu thuật, Tằng Uyển Như cũng làm như không nhìn thấy bất kỳ người nào cả, nên làm gì thì làm, động tác của bà ta như nước chảy mây trôi, cho dù bên cạnh không có người trợ giúp, cuộc phẫu thuật phức tạp như vậy cũng không thấy tay chân luống cuống.
“Đồng chí cảnh sát, các người đóng cửa lại đi ra ngoài đi, cuộc phẫu thuật này chỉ sợ có thể lây và để lại di chứng, cửa mở ra như vậy đối với bệnh nhân quá nguy hiểm”.
Ngô Lỵ phất phất tay, một đám người chậm rãi lui ra ngoài, đóng cửa lại, Văn Mạt cùng Ngô Lỵ dưới sự hướng dẫn của nhân viên y tế đi tới phòng chuẩn bị phẫu thuật, sau khi khử độc thì mặc đồ che đậy nghiêm ngặt, trở về phòng phẫu thuật, quyết định cùng Tằng Uyển Như kéo dài.
Nhìn biểu hiện tĩnh táo bình tĩnh của Tằng Uyển Như, trong lòng Văn Mạt dần cảm thấy bất an, loại tội phạm thông minh cực độ, tự phụ cực độ, càng lãnh tĩnh mà nói thì rõ ràng ý chí muốn chết càng kiên định.
Mà theo như tìm hiểu của cảnh sát đối với Tằng Uyển Như, bà ta quả thực là sinh ra mà không được yêu thương, cha mẹ bà ta lúc bà ta còn nhỏ đã qua đời, là mẹ bà ngậm đắng nuốt cay nuôi bà lớn lên, mà Tằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-chat-cua-tam-ly-hoc-toi-pham/1066997/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.