Chương trước
Chương sau
Thời gian mấy ngày thoáng cái liền trôi qua, người thân Trần Sĩ Dương ký giấy đồng ý hiến tặng bộ phận của hắn, bộ phận cơ thể của hắn rất nhanh đã cấy ghép cho bảy người khác, bao gồm cả tiểu Hâm Hâm, thay thế hắn sống thật tốt trên đời này.
So sánh với bầu không khí sung sướng của bệnh nhân trong bệnh viện thành phố, không khí bên phía cục cảnh sát có phần ngột ngạt, cơ quan hô hấp bên cạnh Trần Sĩ Dương là dùng thẻ ngân hàng của hắn để trả, thẻ ngân hàng của hắn đã làm mấy năm trước, video giám sát sớm đã không còn.
Ngay tại thời điểm cảnh sát không còn đường xoay xở tìm kiếm manh mối, đột nhiên một cuộc điện thoại nặc danh gọi đến Cục Công An, nói rằng phía tây thành phố tại một nhà ở của xưởng dệt bỏ hoang bên trong có người chết.
Xưởng dệt phía tây ngoại thành, ban đầu vốn là một xí nghiệp nhà nước đứng thứ một thứ hai thành phố M, từ sau khi cải cách chính sách mở cửa, kinh tế lâm vào tình trạng khủng hoảng khiến cho xí nghiệp lớn như vậy cũng bị phá sản. Từ đó, nơi đây bị bỏ hoang, nhiều năm trôi qua như vậy, dường như nó cũng rơi vào quên lãng, trước kia có một cụ già luôn yên yên lặng lặng đứng ở đây trông cửa nhưng mấy năm trước đã qua đời. Ở khu nhà tập thể phía đông nam, đã trở thành địa phương ngay cả chuột cũng không thèm đến tham quan, khi thời tiết mưa xuống, nước mưa thấm vào các ngóc ngách khiến cho nơi này tràn ngập rêu cùng nấm mốc.
Nhưng ở hoàn cảnh như vậy, thế mà lực lượng cảnh sát phát hiện ra một gian phòng bỏ hoang có phần giống phòng mổ bị bỏ hoang tại bệnh viện đa khoa thành phố, bên trong phòng không dính một hạt bụi, tất cả thiết bị và dụng cụ giải phẫu để ngăn nắp, chỉ khác ở chỗ trên chiếc giường giải phẫu có thêm hai cỗ xác chết nằm đó, xung quanh giường và trên mặt đất máu me đầm đìa.
Phương pháp y bắt đầu kiểm thi cho biết, hai người kia tử vong chưa tới ba tiếng, bởi vì xuất hiện hiện tượng cơ thể quá cứng, người bên trái lớn tuổi hơn chết là do mất máu quá nhiều, còn người trẻ tuổi bên phải chết là do bị cắt mất một bộ phận trong cơ thể. Rất rõ ràng, đây là hiện trường của một ca phẫu thuật cấy ghép thất bại.
Trải qua Phương pháp y tỉ mỉ kiểm tra, có thể kết luận được trong quá trình giải phẫu cấy ghép bộ phận vào cơ thể đột nhiên làm đứt động mạch huyết dẫn đến xuất huyết tử vọng tại chỗ, huống hồ tại địa phương chim cũng không thèm ị này, cho dù là Đại La Thần Tiên cũng không cứu chữa được. Đoán chừng chủ ý ban đầu của hung thủ muốn giúp nạn nhân cấp ghép nội tạng, lại không nghĩ tới sẽ gặp phải sự cố chữa bệnh như vậy, lúc hoảng loạn rời đi chưa kịp dọn dẹp hiện trường đã vội vàng gọi điện thoại thông tri cho lực lượng cảnh sát đến nhặt xác. Sau khi giám định cẩn thận tìm kiếm, rốt cuộc cũng tìm được tại một vật để ở góc khay có một dấu vân tay không quá rõ ràng.
Văn Mạt khổ sở chờ đợi hung thủ mắc sai lầm cuối cùng cũng xuất hiện!
-Trong tình huống bình thường, có hai hoặc nhiều hơn hai hung thủ cùng nhau giết người, quan hệ giữa hai người bọn họ cũng không phải hoàn toàn là ngang bằng, trong đó nhất định sẽ có một người làm chủ, hai hung thủ mỗi người đều có một sở trường riêng để bù đắp thiếu sót của đối phương, người chủ đạo khiến cho người tuân theo phục tùng một cách vô điều kiện, không có gì là không làm được, đồng thời người chủ đạo sẽ yêu cầu người tuân theo dựa theo những gì người chủ đạo nói mà làm theo, cấm không được tự ý quyết định, bọn họ một khi quen với giết chóc sẽ nhanh chóng chán với cuộc sống sinh hoạt bình thường. Người chủ đạo là người thông minh tính toán và tính cách cứng cỏi còn người tuân theo lại trái ngược, họ dễ bị ảnh hưởng bởi tác nhân bên ngoài, dễ dàng bị bắt hơn. Đối với vụ án liên quan đến chị em Tử Thần này mà nói cứu giúp tử vong, phá vỡ thần thoại, chỉ cần khiến cho người tuân theo có tâm lý phản kháng, ý thức được hành vi của người chủ đạo trong mắt mọi người là đi ngược với lẽ thường, như vậy quan hệ giữa bọn họ sẽ nhanh chóng tan rã, đây chính là thời cơ tốt cho chúng ta. Thời cơ đã tới, mau thông báo cho lực lượng cảnh sát đem địa điểm này và cuộc gọi nặc danh kia, chúng ta phải nhanh chóng đem manh mối này công bố ra ngoài.
Vườn Quan Hải, trong một gian phòng tại một khu dân cư tiên tiến hiện đại số một số hai thành phố M, một vị phụ nữ trung niên đeo trang sức tinh xảo đang ngồi trên ghế một tay cầm lấy tăm cắm vào đĩa hoa quả đặt trên bàn, một tay khác cầm chiếc điều khiển từ xa với vẻ mặt hờ hững chuyển kênh liên tụ. Đột nhiên, một thông cáo hấp dẫn trên đài truyền hình hấp dẫn sự chú ý của bà. Sau khi nghe xong tin tức, khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ tinh tế bỗng trở nên dữ tợn, điều khiển ti vi bị bà ném thẳng đập vào bức tường đối diện, “bang” một tiếng, chiếc điều khiển bị vỡ thành năm mảnh. Bà cầm lấy chiếc điện thoại thuần thục bấm một dãy số, rất nhanh đầu bên kia đã kết nối, bà lớn tiếng hét khiến cho cả gian phong rung lên như có động đất.
Rất nhanh, một người phụ nữ còn lớn tuổi hơn người phụ nữ trung niên xuất hiện ở trước cửa, không đợi người đàn bà mở miệng nói chuyện, một chén nước hoa quả rất nhanh hướng về phía người phụ nữ bay tới. Người đàn bà không kịp nghiêng người né tránh, chỉ giơ tay lên ngăn cản, tuy mặt thoát được một kiếp nhưng quần áo đã bị nước trái cây làm ướt. Nhưng bà không hề oán giận, thậm chí không dám lau chùi nước trái cây đang nhỏ giọt ở góc áo, chỉ đứng tại chỗ bất an thấp thỏm. Người phụ nữ trung niên ngồi trên ghế salon hơi nhúc nhích, nửa ngày mà không ai nói câu nào khiến cho không khí xung quanh đọng lại.
-Ha ha, có mấy tiếng không gặp thôi mà chị đã tạo ra việc lớn như vậy rồi!
Người phụ nữ trung niên cười nhạo nói, chậm rãi đứng dậy rồi đi đến trước mặt nữ người đàn bà, giơ tay lên, hành động này khiến cho người đàn bà như bị điện giật vội vàng lùi về phía sau nửa bước, có lẽ dáng người trước kia cao gầy nhưng giờ đây cũng trở nên lọm khọm. Người phụ nữ trung niên cười ha ha, giúp người đàn bà lau đi nước hoa quả ở góc áo, quay về trước mặt người đàn bà rồi nhẹ giọng than thở:
-Sinh hoạt chúng ta hiện giờ rất tốt, trừng phạt kẻ ác giúp đỡ người tốt, giữ gìn công bằng cho xã hội, chị có cái gì không tốt có thể nói cho em biết, em nhất định sẽ thỏa mãn tâm nguyện cho chị. Cần gì phải gánh vác nhiều việc như vậy?
Người đàn bà mơ màng ngẩng đầu lên, không hiểu được ý tứ trong lời nói của người phụ nữ, nhìn thấy vậy người phụ nữ đành tiếp tục nói:
- Gọi điện thoại cho cảnh sát, chị, chị không muốn sống những ngày tháng yên ổn như vậy nữa sao mà lại đi tìm chết?
Nói xong lời này, người phụ nữ suýt nữa hét lên, dứt lời, người phụ nữ tát cho người đàn bà một cái bạt tai.
-Tại sao không nghe lời của tao? Nếu mày đã có chủ ý riêng như vậy, từ lần sau trở đi mày đừng tới tìm tao, cút đi.
Nghe được lời này, trong nháy mắt người đàn bà nước mắt đầy mặt, đưa tay kéo lấy cánh tay người phụ nữ, suýt chút nữa vừa quỳ vừa đi nói:
-Không muốn, đừng đuổi chị đi, cầu xin em, chị sai rồi, chị nhất thời bị ma ám, ngay lúc chị biết mình giết người nhất thời mà phạm phải sai lầm, tha thứ cho chị lần này đi, về sau tất cả mọi việc chị nhất định sẽ nghe theo em, cầu xin em!
-Chị xem chị đã làm điều dại dột gì, mới có một ít sóng gió đã không chịu được, nếu như theo lời em dặn dò thì bây giờ mọi chuyện đã thuận buồm xuôi gió, hiện tại náo loạn đến mưc này, đài truyền hình cũng đã phát đoạn ghi âm mà chị gọi cho cảnh sát rồi. Khoảng thời gian hai ngày gần đây chị đi nghỉ ngơi tránh bão đi.
Người đàn bà vâng vâng dạ dạ rồi rời đi, người phụ nữ xoay người ngồi lại trên ghế salon, tự nhủ: “Xem ra hiện tại không ở được nơi này, sớm muộn cũng xảy ra chuyện xấu, ôi, thật vất vả xây xong phòng mổ lại bỏ dở. Thực sự đau đầu quá.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.