Chung Định hiểu.
Đây giống như sự xuất hiện của Hứa Huệ Chanh trong cuộc đời hắn vậy.
Hắn không so đo chuyện cô từng tiếp bao nhiêu khách, bởi vì đó là chuyện cô không hề tự nguyện. Thế nhưng cái người nghe nói giống như em trai hắn, thì hắn lại để bụng.
Thật ra lúc ban đầu mới quen biết cô, hắn căn bản là chẳng xem cô ra gì, cho nên cô tất nhiên cũng chẳng có hảo cảm gì với hắn.
Chỉ là, sự thật thì sự thật, nhưng Chung Định vẫn không được tự nhiên.
Hứa Huệ Chanh nằm trong lòng hắn, lẩm nẩm, “Người đó… rất ấm áp.”
Hắn nghe thế, tâm tình càng lạnh.
“Thế nhưng anh ta cũng chỉ như thế.” Cô ngẩng đầu lên, bất ngờ hôn lên cằm hắn một cái, sau đó kiên định nói, “Em chỉ thích Chung tiên sinh. Chung tiên sinh của em không chỉ ấm áp, mà còn nóng hôi hổi nữa, ai cũng không so sánh được.” Sự ấm áp đó vỏn vẹn chỉ là một ánh nến mà cô nhìn thấy trong biển đêm bao phủ. Còn Chung Định, chính là vầng mặt trời của cô.
Chung Định cúi đầu xuống nhìn cô. Ban nãy bị hồi ức đau khổ chận lại, mà nay trong mắt lại lóe lên, chính là tình yêu thương sâu đậm.
Hắn đã hiểu ý tứ trong lời cô nói.
“Người nhà của em chính là người nhà của anh. Ba mẹ em rất tốt, họ sẽ yêu thương anh như yêu thương em và Thất Trúc vậy.” Cho nên cô không muốn hắn vì chút tình thân nhỏ bé đó mà khiến chính mình tủi thân nữa, “Anh hãy tin em.”
“Anh biết.” Trong hai ngày ngắn ngủi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-chanh/800624/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.