Kiều Diên thừa nhận, bản thân mình không trong sáng.
Hứa Huệ Chanh ngoại trừ có bóng lưng giống hệt Trần Thư Cần ra, tất cả những điểm khác đều mỗi người có một nét riêng.
Chỉ là dáng vẻ thẹn thùng ban nãy của cô, khiến anh có chút ý nghĩa muốn thay thế. Chưa suy nghĩ kỹ thì anh đã hôn cô rồi.
Sau khi lý trí quay lại, anh liền ý thức được hành động này không thích hợp.
Kiều Diên thật sự muốn tìm một cô gái để qua lại đàng hoàng, thế nhưng, trước khi xác nhận mối quan hệ, anh sẽ giữ khoảng cách với đối phương. Huống hồ chi, lúc này anh cũng không xem Hứa Huệ Chanh là đối tượng của mình.
Nụ hôn này kéo dài mười giây, rồi kết thúc.
Kiều Diên buông bàn tay đặt trên mắt của cô xuống, ngẩng đầu lên, đứng thẳng người dậy.
Ngay cả vành tai của Hứa Huệ Chanh cũng đã đỏ rực lên. Sau khi cô mở mắt ra, ánh mắt dán chặt lên nút áo thứ tư trên áo khoác ngoài của anh. Trong cảnh âm thanh huyên náo này, cô lại nghe được rất rõ ràng tiếng trái tim mình đang đập, “bịch bịch bịch”, tốc độ cực nhanh.
“Hứa tiểu thư.” Nhịp hô hấp của Kiều Diên rất ổn định, “Mạo phạm rồi.”
Đầu của cô càng rũ thấp xuống, cũng không biết là phải trả lời thế nào, thốt ra miệng chỉ “Ừm” một tiếng.
Kiều Diên hiểu sự xấu hổ của cô, bèn xoay người lại, ngửa đầu nhìn màn mưa bên ngoài.
Hứa Huệ Chanh liếc nhìn tấm lưng của anh, từ từ ngẩng đầu lên. Cô không biết tại sao đột nhiên anh lại làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-chanh/800577/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.