Hứa Huệ Chanh mở cửa, thò đầu ra ngoài, nhìn thấy cô Giáp và cô Ất ngồi ở chiếc ghế sofa nhỏ nơi không xa, đang hút thuốc nói chuyện.
Hai người họ nhìn thấy Hứa Huệ Chanh, lại áp sát nhau không biết nói chuyện gì, cô Giáp hơi thoáng hiện lên vẻ đắc ý.
Hứa Huệ Chanh đột nhiên hướng vào trong phòng, nũng nịu kêu lên, “Oan gia.” Âm lượng của câu nói này khá lớn, đủ lớn để khiến cho vẻ mặt của Giáp và Ất biến chuyển rất khó thấy được.
Lúc đó, Chung Định đang tính cầm điếu thuốc kia lên, tay đã chạm được vào thuốc, nhưng lại cầm không vững. Điếu thuốc đang cháy trượt xuống mặt tủ, làn khói thuốc mỏng mảnh lượn lờ vấn vít.
“Đợi em về rồi chiến tiếp, nha.” Hứa Huệ Chanh nói xong liền đóng cửa. May mà hắn đứng đấu lưng lại với cô, không thì cô cũng chẳng có gan mà kêu như thế.
Cô trở về phòng của mình, hấp tấp gột rửa gương mặt của mình, thu dọn bộ đồ ngủ, rồi lại đi ra.
Diện tích của ngôi biệt thự này thật khoa trương, số phòng trong một tầng lầu có đến tận mấy gian. Phòng của cô và Chung Định cách nhau khá xa, gian phòng của hắn ở hướng Đông Nam, còn của cô thì ở hướng Tây Bắc. Đám công tử hôm nay đến đều tự do chọn phòng, khá là phân tán. Còn có mấy người ở tầng dưới.
Nhưng mà, tên công tử Giáp nhìn thấy gương mặt thật của cô, đang ở lầu ba.
Ở hành lang, Hứa Huệ Chanh đụng phải gã đang đi thẳng về phía mình, liền vội vàng cúi thấp đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-chanh/800571/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.