Hứa Huệ Chanh bị động tác của Chung Định làm cho khiếp sợ, gần như là bản năng và ý thức muốn sống còn, cô dùng hết sức ôm chặt lấy hắn.
Cú nhảy này của Chung Định, thật ra là đang đánh cược.
Hắn vừa mới tính toán khoảng cách giữa bản thân hắn và cành khô bên cạnh. Nếu như chỉ một mình nhảy xuống, vậy hắn hoàn toàn nắm chắc là có thể chộp được một cành. Chỉ là, thêm vào trọng lượng của Hứa Huệ Chanh thì không thể nói được.
Hắn ta vốn hoàn toàn có thể vùng khỏi cô, nhưng đôi mắt kinh hoàng luống cuống của cô, khiến cho hắn có chút chần chờ.
Cũng được, cứ coi như là tích đức.
Trong quá trình rơi tự do, Chung Định va chạm rất hiểm với nhành cây khô trước đó đã nhắm kỹ. Lực va chạm cực lớn khiến cho tay phải của hắn đau đến co rút. Hắn liều mạng ra sức nắm lấy, vỏ cây thô ráp cạo vào lòng bàn tay hắn từng tấc từng tấc một.
Thân thể của hai người lắc lư một hồi, rồi từ từ dừng lại.
Xe cáp treo va chạm với vách núi truyền đến một tiếng nổ lớn, cửa của khoang xe bung ra trước tiên, dây cáp rung lắc càng thêm mãnh liệt rồi hoàn toàn đứt gãy. Thùng xe đã biến dáng cuối cùng rơi xuống dưới rừng sâu.
Hai bên đều im lặng một hồi.
Câu đầu tiên mà Chung Định mở miệng nói là, “Cô phải giảm cân rồi.”
Trong tình huống nguy hiểm cực kỳ này, Hứa Huệ Chanh đã hoàn toàn tắt tiếng. Hai người treo mình ở giữa không trung, cúi đầu xuống là cây cối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-chanh/800559/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.