Phòng giải phẫu của quận Lưu Tiên, thành phố Minh Giang. 
Mười giờ đêm. 
Hành lang trống trải vắng lặng, đèn sợi đốt trên trần nhà sáng rực, chiếu xuống chàng trai ngồi ở hàng ghế thứ 3 màu lam sẫm, cạnh cửa phòng giải phẫu của khoa kỹ thuật. 
Tóc ngắn trên tai, làn da trắng nõn, mắt nhìn về phía trước, sống lưng thẳng tắp, dáng ngồi đoan chính. Nhìn vẻ ngoài như cậu sinh viên chưa trải sự đời, chỉ một cái liếc mắt là có thể nhìn thấu cả con người. 
Quần áo trên người theo phong cách gọn gàng giá rẻ. Trên là áo hoodie, dưới là quần jean đen với giày thể thao, sau lưng đeo một chiếc túi đeo chéo màu đen. Toàn thân trên dưới không đến 200 tệ, nhưng lại là kiểu tạo hình kinh điển không bao giờ lỗi thời. 
"Mặt non choẹt, không giống người đã từng trải qua sương gió". Ở một đầu khác của hành lang, cảnh sát Lữ Văn Bác hỏi:"Cậu ta thực sự làm ở nhà tang lễ sao?". 
"Đã từng có 5 năm kinh nghiệm, tổ tiên đều làm nghề mai táng, mưa dầm thấm đất từ nhỏ. Số thi thể mà cậu ta sờ qua có khi còn nhiều hơn số phạm nhân mà anh từng gặp trong tù". Đồng nghiệp rút báo cáo khám nghiệm ra, nói:"Mau để cậu ta mang thi thể của Hoàng Tú Lệ đi đi". 
Lữ Văn Bác mở báo cáo ra:"Nạn nhân tên là Hoàng Tú Lệ, người ở thôn Quảng Bình, sinh năm 1999, dưới quê còn có cha mẹ nghèo tàn tật. Bên ngoài cơ thể không có vết thương, nhưng lục phủ ngũ tạng lại xuất hiện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-bao-cao-quai-dam/2626675/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.