Cấp I là thế.
Lớn thêm tí nữa, học cấp II, An Vy và Khải Phong lại chung lớp, chung bàn.
Sáng nào cũng qua đi học cùng nhau, đi về cùng nhau.
Trời sinh An Vy học giỏi là thế nhưng lại bị bệnh nan y, dân gian ta gọi là "bệnh lười". Còn Khải Phong thì cũng chả khác là bao.
Một buổi tối nào đó, An Vy lao vào phòng Khải Phong, phóng ngay lên giường nằm. THằng nào đó trong phòng thấy thế liền lôi cổ con nhóc hàng xóm dậy mà hỏi:
- Đang yên đang lành con heo nhà mày phi sang đây làm cái gì?
- Tại tao nhớ mày quá!
Thằng nào đó tự nhiên thấy cuộc sống toàn màu hồng, nhưng rồi cũng làm mặt lạnh mà nói:
- Nhớ cái con khỉ! Vừa mới gặp cách đây 3 tiếng!
- Cách 3 tiếng là cả một vấn đề đấy!
Vừa nói có đứa nào đấy thoải mái lôi truyện của bạn hàng xóm ra đọc. Khải Phong tức lắm nhưng chẳng làm được gì bèn miễn cưỡng làm ngơ mà đi làm bài tập về nhà. Đọc truyện chán chê, An Vy đứng dậy, ra chỗ bàn học của Khải Phong, giọng nói nhỏ nhẹ:
- Phong ơi, đang làm gì đấy?
- Làm bài tập, mà mày không về nhà làm bài đi à?
- Không, lười lắm!
- Ờ, thế để yên cho tao làm bài.
Có con nhóc nào nghe thế xong cặm cụi đọc truyện tiếp. Một lúc lâu sau, lại nhỏ nhẹ lên tiếng:
- Phong xong bài chưa?
- Xong rồi - Vừa nghịch điện thoại vừa trả lời
- Cho tao mượn vở đi!
An Vy vừa nói vừa "nhảy" vào trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ban-than-nguoi-yeu/892617/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.