"Ưm.."Cô ngủ dậy,ngơ ngác nhìn xung quanh...đây là? Phòng hắn phải không? Sao cô ở đây? Lúc cô bị hắn quát,chạy ra khỏi lâu đài và lao vào cánh rừng đen tối,và rồi...cô không nhớ gì nữa cả.
Cảm giác được,thấy chân mình được băng bó,cô bị thương ở chân? Không biết bị lúc nào vậy nhỉ?
Nhìn đi nhìn lại,thấy tay mình đang được truyền dịch,bên cạnh là Kiến Phong đang ngủ say.
Kiến Phong cứu cô sao? Xem ra anh chàng này cũng đâu xấu tính như cô nghĩ nhỉ.
Nghe tiếng động nhỏ,Kiến Phong mở mắt dậy thấy cô đang tròn xoe hai mắt nhìn mình,Kiến Phong mỉm cười.
"Dậy rồi?"Kiến Phong nói.
"Là anh cứu tôi,phải không?"Cô bỗng hỏi.
"Phải" Xong đưa tay lên trán của cô.
"Hết sốt rồi,nhưng vẫn phải nghỉ ngơi,nghe chưa?"Kiến Phong nói.
Cô gật đầu nhẹ kéo áo của Kiến Phong nói nhỏ.
"Cảm ơn"
Cạch..! Cánh cửa mở ra,hắn bước vào,thấy cô và Kiến Phong thân thiết làm hắn khó chịu.
Kiến Phong gỡ nhẹ tay cô ra,quay người bước ra ngoài,để lại không gian cho hai người! Ông anh của anh cần xin lỗi ai đó rồi!
Kiến Phong ra ngoài,hắn đi đến bên cô,ngồi xuống.
Cô có cảm giác sợ hãi hắn nổi giận,lùi lùi về sau.
Hắn biết cô sợ,nhìn chiếc cổ trắng nõn nà của cô còn dấu tay,chứng tỏ hôm qua hắn không kìm chế tức giận được,nên đã dùng sức quá tay rồi.
"Xin lỗi em,do trong tối qua anh...Mong em tha thứ"Hắn bỗng nói.
"....."Cô im lặng.
"Nếu em không còn thích ở đây nữa,anh sẽ đưa em về thành phố lại,được không?"Kiến Long cố nói.
Cô lắc đầu,miệng nói nhỏ.
"Không sao,do em đi vào căn phòng đấy thôi,xin lỗi anh!"
Kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ban-di-trai-tim-em-nay/92194/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.