Chỉ mới edit, chưa beta kỹ càng, mong mọi người đừng quá soi mói, cảm tạ đã nương tay (n_n)
Người ta thường nói há miệng mắc quai*, mọi người sau khi ăn uống no đủ, không chỉ có sức lực làm việc, đối với Triệu Hàn Yên cũng thân cận hơn. Sau đó bất kể Triệu Hàn Yên phân phó thế nào, đám người Lý Tam cũng ngoan ngoãn đi làm, nâng cao lò bếp, bố trí lại chảo nồi, thu dọn que củi... Cuối cùng chỉ dùng thời gian một buổi chiều, mọi người đều làm xong, phòng bếp thay đổi lớn, so với trước kia rộng rãi, ngăn nắp sạch sẽ hơn rất nhiều.
*Há miệng mắc quai: ví trường hợp đã trót nhận, trót ăn đút lót của người ta rồi thì khó có thể nói ra điều sai trái của người ta được.
Lò bếp còn ướt, tạm thời không thể dùng, Lý Tam cùng Lai Vượng dùng than nhóm lửa ở dưới lò, từ từ hơ khô, như thế thì đại khái đến tối mai là có thể dùng nấu cơm như cũ.
"Hôm nay mọi người đều đã vất vả rồi, tối mai mời các ngươi ăn một bữa ngon." Triệu Hàn Yên cám ơn nói.
"Thật không? Tay nghề của Hàn đệ chúng ta đều thử qua, chỉ một cái bánh có thể làm ăn ngon đến như vậy, nấu các món khác khẳng định không kém." Lý Tam cao hứng nói.
Lai Vượng không ngừng gật đầu, ngoài miệng không lên tiếng, nhưng trong lòng động ý niệm nhỏ nhỏ: Tất nhiên ngon, nghĩ đến liền chảy nước miếng, đúng rồi, ngày mai ta len lén mang hộp đựng thức ăn đến, lặng lẽ mang một vài món ngon trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-an-nho-phu-khai-phong/221227/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.