Đây mà gọi là mánh khóe gì chứ!
Bảy người được Nhan Khuynh lựa chọn qua vòng thử giọng ngay lập tức có ý muốn bóp chết cô. Những vị cố vấn khác đều hướng dẫn thực tập sinh của mình làm thế nào để lợi dụng hoàn cảnh hiện tại mà gia tăng nhiệt độ của bản thân, thu hút thêm người hâm mộ, thế mà Nhan Khuynh lại kêu họ đi nấu ăn!
“Tôi x x …” Một người trong số đó muốn giải phóng cảm xúc của mình, nhưng cuối cùng lại phun ra một tràng tiếng địa phương, chính bởi vì đứa nhỏ này là người dân tộc thiểu số nên không ai nghe ra được cậu ta đang nói cái gì.
Vấn đề là, trong nhóm không có ai đến từ cùng một nơi giống cậu ta, vậy mà có một thí sinh nhỏ tuổi nhất trong số họ cứ nghiêm túc lắng nghe, trả lời giống như hiểu cậu ta nói gì: “Đúng vậy, cô Nhan thật quá đáng!”
Tất cả mọi người phá lên cười.
“Ha ha ha, tiết mục này hay lắm, tôi cười muốn chết mất!”
“Đại sư Nhan nói không sai, đi khai hoang mà không nấu ăn, chẳng phải muốn chết đói sao?”
“Lầu trên đừng láo nháo, tôi vừa mới dò la vùng đất bên bờ biển mà họ sẽ khai hoang, toàn bộ đều giống như Robinson phiêu lưu ký, không phải cứ muốn nấu ăn là dễ đâu!”
“Không được rồi, tôi ngồi cách một cái màn hình thôi mà vẫn cảm thấy được sự tuyệt vọng của mấy thí sinh. Sinh ra với mặt mũi xinh đẹp tính cách ưu tú thì có ích gì cơ chứ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-tay-tinh-toan-hom-nay-anh-at-se-gap-dai-nan/3482889/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.