Lương Hải cầm điện thoại, anh ta cảm thấy mình đã phát hiện ra được một bí mật nhỏ, không nhịn được nhắn tin trêu chọc Cảnh Hoài.
Lương Hải: [Anh Cảnh, anh cũng quen biết Nhan Khuynh à?]
Cảnh Hoài: [Ừm.]
Lương Hải nhìn tin nhắn chỉ có một chữ đơn giản rõ ràng kia mà cảm thấy lạnh run người, anh ta nhận thấy mình nên bớt nói nhảm đi thì hơn, gắng gượng tiếp tục cuộc trò chuyện nhưng Lương Hải lúng túng nửa ngày trời vẫn không biết nên nói gì tiếp theo. Quan trong là nếu anh ta chọc cho Cảnh Hoài không vui, thì dù Lương Hải có quỳ xuống đất dập đầu gọi bố cũng.
Cũng may lúc này Chúc Dương đột nhiên nhắn tin riêng cho anh ta, Lương Hải chạy nhanh hơn thỏ nói với Cảnh Hoài mình có việc gấp rồi chào tạm biệt anh. Kết quả vừa mở tin nhắn của Chúc Dương ra xem, tam quan của anh ta ngay lập tức nổ tung không còn một mảnh.
Chúc Dương: [Em vừa hỏi Nhan Khuynh tại sao lại thêm Cảnh Hoài vào nhóm chat. Chị gái em lại trả lời lại bằng bốn từ, đẹp trai đáng yêu.]
Đột nhiên Lương Hải không biết nên nói cái gì, anh ta rất muốn trả lời lại rằng: có lẽ đây không thể nào là Cảnh Hoài giả. Đúng thật là Cảnh Hoài lớn lên rất đẹp trai, không ít người mơ ước sắc đẹp của anh, thậm chí bởi vì chuyện đó mà ghen tỵ với Ngụy Nguyên rằng tại sao hắn ta có thể trở thành em họ Cảnh Hoài.
Nhưng trên thực tế, Cảnh Hoài chính là một tên ác ma có lớp vỏ bên ngoài đẹp trai, bởi vì dù có đẹp tới đâu cũng không một cô gái nào dám yêu đương với anh. Ngay cả bé gái sống trong chung cư cũng nói rằng sau này anh Cảnh sẽ cô độc tới già, suốt đời làm bạn với công việc, cho nên định nghĩa đáng yêu trong đầu Nhan Khuynh rốt cuộc là cái quỷ gì?
Phải biết rằng Cảnh Hoài trong lời của người lớn đối với mấy đứa nhỏ trong nhà chẳng khác nào ông kẹ cả, chỉ cần người lớn trong nhà dọa: “Nếu con còn quậy phá nữa mẹ sẽ gửi con qua nhà họ Cảnh.” Mấy đứa nhỏ dù đang khóc nháo cỡ nào chỉ cần nghe thấy câu này liền ngoan ngoãn im thin thít.
Lương Hải im lặng một lúc lâu, anh ta bối rối trả lời Chúc Dương: [Có lẽ đáng yêu trong mắt Nhan Khuynh hoàn toàn khác với khái niệm đáng yêu trong đầu chúng ta.]
Nhưng lúc này, Nhan Khuynh đang tán gẫu với Cảnh Hoài trong nhóm chat: [Tôi đoán có lẽ mọi người đã quen biết nhau hết rồi, gia đình của Chúc Dương, gia đình bà chủ môi giới, còn có hai anh em Vãn Vãn và Lương Hải. Nếu anh không quen cũng không sao, dù sao đây chỉ là chỗ để mọi người nói chuyện giải trí thôi, cũng không cần phải nói nhiều, nếu không thích thì đừng ép buộc bản thân đâu. Anh đừng căng thẳng quá.]
[Ừm, anh biết rồi.] Cảnh Hoài nhanh chóng trả lời tin nhắn của Nhan Khuynh, sau đó chèn thêm một icon cảm xúc [đáng thương dễ bị bắt nạt].
Nhan Khuynh nhìn thấy icon mèo béo kia thì cười một lúc lâu, cuối cùng cô cảm thán một câu, Cảnh Hoài đáng yêu như vậy nhất định là do ăn nhiều kem Cornetto* để lớn lên! Ngẫu nhiên tỏ ra đáng yêu cũng gãi đúng chỗ ngứa!
*kem Cornetto: đồng âm với khả ái (đáng yêu)
————————————
Rất nhanh đã tới ngày khai trương quán trà của Nhan Khuynh, dù hơi đáng tiếc bởi vì anh không thể tham gia được, nhưng có cái tên Cảnh Hoài ở đây, địa vị của Nhan Khuynh ở Yến Kinh cũng trở nên khác biệt. Cảnh Hoài không giống với tên vô dụng Ngụy Nguyên, người được anh chiếu cố chắc chắn không phải người tầm thường. Số người đến tìm Nhan Khuynh bói toán, xem vận hạn nhiều vô kể.
Nhưng Nhan Khuynh lập ra một quy tắc, mỗi ngày chỉ gieo ba quẻ, ai ra giá cao hơn thì quẻ bói sẽ thuộc về người đó. Trừ khi là chuyện liên quan tới sống chết cô mới ngoại lệ phá vỡ quy tắc. Ngoài ra, còn có một điều kiện quan trọng nhất để được Nhan Khuynh tính quẻ chính là: không xem bói cho những thằng cặn bã.
Đúng là phạm vi của hai chữ cặn bã quá lớn. Ăn chơi, gái gú, rượu chè, cờ bạc, nuôi tình nhân bên ngoài đều không phải là chuyện tốt. Trong một thời gian, những tên thiếu gia ăn chơi trác táng bị trưởng bối trong gia đình cấm đoán, không cho phép ra ngoài gây phiền phức. Biết đâu được một ngày nào đó có chuyện cầu xin Nhan Khuynh nhưng vì nhân phẩm kém mà ném đi cọng rơm cứu mạng thì phải làm sao?
Nhất thời, khách đến nhà Nhan Khuynh đầy ắp người. Cảnh Hoài bên kia cũng đang bận không ngóc đầu lên được.
Cái chết đột ngột của Lâm Kiến mang tới không ít phiền phức cho nhà họ Cảnh, ai mà ngờ rằng người được mệnh danh là người đàn ông chung thuỷ nhất trong giới thượng lưu lại là một kẻ đạo đức giả chứ.
Những đứa con ngoài giá thú của Lâm Kiến chỉ có ba người còn sống, nếu tính cả những người đã chết trong mấy năm nay thì phải có bảy tám đứa. Hơn nữa, số lượng chưa được tìm thấy có lẽ còn nhiều hơn. Vấn đề là, đặc điểm chung của những đứa con riêng này đều là thân thể không tốt, yếu ớt nhiều bệnh. Mà mẹ của bọn họ cũng cực kỳ phiền phức, bởi vì trong số đó không những là tiểu tam muốn thượng vị, mà hơn phân nửa là bị Lâm Kiến mua từ một số đường dây buôn người phi pháp, số còn lại thì bị lừa đổi thân phận. Không cần thiết phải tranh giành gia sản, các bà mẹ khi nghe được tên Lâm Kiến đều hận không thể ăn tươi nuốt sống tên khốn nạn này vào bụng.
Biết tin Lâm Kiến đã chết, tất cả mọi người đều cảm thấy quá hời cho ông ta.
Mà ba người con riêng kia cũng không khá hơn là bao, mẹ của chúng đều bị lừa bán về nông thôn sau đó được Lâm Kiến mua lại rồi nhốt trong biệt thự. Về phần ba đứa trẻ, chúng thật sự quá đáng thương.
Đừng nói đến chuyện quay về tranh giành gia sản, chỉ cần nhìn dáng vẻ này có thành công hay không cũng là một dấu chấm hỏi. Cảnh Hoài đọc xong tư liệu, anh chủ động đến thăm ba cặp mẹ con, sau một cuộc trò chuyện đơn giản, Cảnh Hoài phát hiện ba bà mẹ đã bị cầm tù tới mức đần độn. Trừ chuyện nhắc đến Lâm Kiến sẽ run bần bật ra thì hầu như họ đều không có phản ứng gì với những chuyện khác. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T Y T.
“Trong tiểu thuyết, những thứ như cầm tù trong phòng tối đều là ảo ảnh được tô điểm đẹp đẽ. Thực tế, một người còn sống sờ sờ bị nhốt trong nơi giống như cái lồng, quanh năm suốt tháng không được tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Loại tra tấn tinh thần kiểu này, dù có là người mạnh mẽ tới đâu cũng sẽ phát điên. Tôi chỉ có thể tận lực chữa trị cho bệnh nhân, còn những thứ khác tôi không thể bảo đảm được.”
“Vậy trước hết cậu cứ trị liệu đi đã. Mấy đứa nhỏ đến nông nỗi này…” Cảnh Hoài đang lắng nghe đề nghị của bác sĩ tâm lý, đưa bọn chúng về nhà họ Cảnh, chờ Lâm Niệm Hàn trở về rồi tính tiếp.
Nhưng rất nhanh, Lâm Niệm Hàn cũng đã trở về nhà họ Cảnh sau khi được Nhan Khuynh dạy cho thuật pháp siêu độ vong hồn mẹ mình.
Chỉ là không giống như trong tưởng tượng của Cảnh Hoài, phản ứng đầu tiên của Lâm Niệm Hàn khi thấy ba đứa trẻ là mặt mũi tái nhợt, cả người lung lay như bị thứ gì đó tấn công.
“Em không sao chứ?” Cảnh Hoài đỡ lấy cậu ấy.
Lâm Niệm Hàn lắc đầu: “Không phải em, là Lâm Trọng không thoải mái.”
Lâm Niệm Hàn vừa nói vừa vỗ nhẹ vào mặt dây chuyền trên cổ tựa như an ủi, con búp bê được tạc từ bạch ngọc nhìn rất đáng yêu, chỉ là không biết có phải ảo giác của Cảnh Hoài hay không, anh thấy nó đang tức giận, cái miệng nhỏ nhắn hơi vểnh lên.
Lâm Niệm Hàn nhỏ giọng dỗ dành: “Chúng ta đều là làm anh, không thể đối xử với em trai như vậy được. Người gây ra mọi chuyện là Lâm Kiến, những người ở đó đều là người bị hại. Hơn nữa Lâm Kiến lợi dụng bọn họ để trấn áp em, cũng bị oán khí của em phản phệ, thân thể cũng bị hao tổn, coi như tất cả nợ nần đã được thanh toán xong. Tiểu Trọng đồng ý với anh từ nay về sau không được làm chuyện xấu nữa nhé, nếu không anh sẽ tức giận.”
Hừ! Con người thật mềm yếu và rắc rối. Đứa trẻ kia quay đầu đi, không nói chuyện. Lâm Niệm Hàn cúi đầu hôn vào mặt Lâm Trọng, chỉ một động tác nhỏ đã khiến Lâm Trọng tươi cười trở lại.
Thôi quên đi, dù sao cũng là yêu cầu của anh cả, vậy thì bỏ qua cho ba tên con riêng này vậy. Đứa trẻ cúi đầu nhìn thoáng qua mỗi người, đột nhiên giơ tay chỉ vào bọn họ, sương mù màu xanh dần thoát ra khỏi cơ thể ba người, sắc mặt của ba người tốt lên trông thấy.
Cảnh Hoài nhíu mày, vong nhi mà bóp chết Lâm Kiến và thứ đi theo Lâm Niệm Hàn giống nhau như đúc.
Lâm Niệm Hàn nhìn ra suy nghĩ của Cảnh Hoài, cậu ấy giải thích: “Anh họ, anh yên tâm, chị Nhan đã dạy cho em một biện pháp. Oán khí của tiểu Trọng quá lớn, không có cách nào đưa đi đầu thai. Em dùng bạch ngọc nuôi dưỡng linh hồn tiểu Trọng, chờ oán khí tiêu tan bớt sẽ đưa đi. Hơn nữa trước đây tiểu Trọng sống quá khổ sở, em muốn bồi thường một chút. Tiểu Trọng là đứa bé ngoan, anh họ yên tâm.”
Nói xong Lâm Niệm Hàn mang ba đứa con riêng đi. Trên đường đi cậu ấy suy nghĩ rất nhiều, hơn 22 năm qua, cậu ấy sống hèn nhát, núp dưới cánh chim của nhà họ Cảnh, không làm được gì. Nhưng bây giờ đã đến lúc Lâm Niệm Hàn phải gánh vác trách nhiệm, dù không thể đền bù nổi tội ác mà cha cậu ấy gây ra, nhưng ít nhất Lâm Niệm Hàn vẫn có thể bù đắp cho đứa trẻ này.
Cảnh Hoài hiểu rõ ý của Lâm Niệm Hàn, đi cùng quản gia đưa cậu ấy trở về nhà họ Lâm. Trước lúc đi, Lâm Niệm Hàn lên lầu chào tạm biệt ông nội Cảnh.
Ông nội Cảnh quan sát cậu ấy một lúc lâu, cuối cùng chỉ hỏi một câu: “Tại sao gọi là Lâm Trọng?”
“Trọng dù sao cũng liên quan tới đất nhất, có Hậu Thổ chứng giám. Nằm ở trung gian, thổ sinh mộc, có đất đai màu mỡ tự khắc có thể sinh mộc, dễ gặp may mắn. Chị Nhan nói, nếu vong nhi tâm hồn trong sáng có thể câu thông ý trời. Cho nên lấy cái tên này hy vọng con và tiểu Trọng sau này có thể thuận lợi trong mọi chuyện.
“Không tệ, một cái tên hay.” Ông nội Cảnh gật đầu, tìm cả buổi rồi đưa cho Lâm Niệm Hàn một cái khoá trường mệnh.
“Không biết tiểu Trọng có mang vừa không, cái này với cái lúc nhỏ con mang là một cặp.”
“Cảm ơn ông ngoại.” Lâm Niệm Hàn tiến lên ôm ông nội Cảnh, vành mắt ửng đỏ. Cậu ấy phát hiện ông đã già lắm rồi. Lưng đã không còn thẳng như trước kia nữa.
“Đừng buồn, con cũng đã trưởng thành đồng nghĩa với việc ông phải già đi chứ.” Ông sờ đầu Lâm Niệm Hàn, giục cậu ấy mau trở về: “Mau về đi, công ty con còn biết bao nhiêu người cần con về nuôi sống bọn họ đấy! Sau này có thời gian cùng em trai tới thăm ông nhiều chút là được.”
“Vâng.” Lâm Niệm Hàn đồng ý với ông rồi với quay đầu ra khỏi nhà.
Cảnh Hoài đang đứng đợi ở bên ngoài. Lúc cửa xe chuẩn bị đóng lại, Cảnh Hoài đột nhiên nói một câu: “Nếu không chịu nổi thì gọi điện thoại cho anh, em và Lâm Trọng lúc nào cũng là người nhà họ Cảnh.”
Lâm Trọng đã lén lau nước mắt từ lúc ông nội Cảnh đưa khoá trường mệnh ở trong phòng, bây giờ nghe Cảnh Hoài nói xong thì khóc nấc lên. Đây là lần đầu tiên ngoại trừ Lâm Niệm Hàn ra, Lâm Trọng cảm nhận được sự ấm áp của gia đình.
Đến nỗi Lâm Niệm Hàn phải ôm mình vào ngực, cậu ấy nói với Cảnh Hoài: “Anh, anh toàn nói em là người nhà họ Cảnh, đừng có xem thường em như vậy chứ.”
Cảnh Hoài bật cười nói: “Được rồi, mau đi thôi.”
“Chủ nhật tuần sau em sẽ về ăn cơm, nếu anh muốn trổ tài nấu nướng để theo đuổi phụ nữ thì cứ để em nếm thử trước. Các cụ thường nói nước phù sa không chảy ruộng ngoài.” Lâm Niệm Hàn nói xong, thúc giục mau xuất phát, giống như sợ bị Cảnh Hoài đuổi đánh bất cứ lúc nào.
Cảnh Hoài đứng tại chỗ không biết phải làm sao chỉ có thể mỉm cười, nhưng trong lòng cũng yên tâm hơn phần nào. Chuyện của Lâm Niệm Hàn rốt cuộc cũng đã xử lý xong. Nhưng bề mặt yên tĩnh cũng không chứng tỏ được điều gì, chuyện này vẫn còn nhiều điểm nghi vấn, điểm khả nghi lớn nhất vẫn chưa được điều tra rõ ràng, ví dụ như tại sao Lâm Kiến lại biết được thứ tà thuật đó và người nuôi dưỡng vong nhi kia là ai?
Nghĩ đến đây Cảnh Hoài mở điện thoại lên thúc giục cấp dưới, bảo bọn họ nhanh chóng điều tra. Đặc biệt là ở nơi đã giam giữ cô của Cảnh Hoài ở nước ngoài, theo trực giác của anh thì đó có thể là điểm đột phá mới của vụ án.
Bên này Cảnh Hoài đang sứt đầu mẻ trán vì vụ án thì Nhan Khuynh đang nhàn nhã nuôi cá.
Không thể không nói, con cá chép Koi của Nhan Khuynh khá thú vị, nhìn rất mập, nhưng nó thật sự có tác dụng thu hút tài lộc. Chỉ cần một bức ảnh của con cá được đăng trên mạng xã hội thôi cũng mang lại may mắn nho nhỏ cho người khác.
Weibo của Nhan Khuynh thường hay đăng ảnh cá chép, mỗi ngày lượt thích từ hàng trăm chuyển sang hàng nghìn, có đôi khi còn lên tới mấy trăm nghìn lượt thích. Đây quả thực là hiện trường mê tín dị đoan trong truyền thuyết.
Mà con cá chép béo của Nhan Khuynh hiện tại đã trở thành vua cá chép, số người xếp hàng xin cá chép Koi để không bị trượt môn, đi mua nhà không gặp phải lừa đảo hay thậm chí có người xin cá chép để mình thành công giảm mười kg.
Rất hiển nhiên, nguyện vọng giống như gầy đi mười kg này sẽ không được thực hiện. Có người không nhịn được tag Nhan Khuynh: “Xin đại sư Nhan giải đáp tại sao cá chép Koi lại không phù hộ tui.”
Câu trả lời của Nhan Khuynh rất sắc bén: “Bởi vì bản thân nó là một con cá mập mạp, bạn ước nguyện gầy đi với một con cá mập ú sẽ thành công sao?”
Quá đau lòng rồi! Nhưng đại sư Nhan nói rất có lý, không thể cãi lại được. Bạn fan trên mạng kia chết lặng, dưới phần bình luận đã biến thành một biển hài hước.
“Hahahaha, câu trả lời của đại sư Nhan vô cùng lưu loát, tui suy nghĩ cả ngày trời nhưng vẫn không tìm được cơ hội nào để phản bác hết.”
“Vậy nên nói so với vận may thì chuyện cân nặng vẫn mù mịt hơn đúng không? Thật sự quá tàn khốc với những người mập rồi.”
“Tui cảm thấy rất phi thường. Trên thế giới này mỡ là sự tồn tại ngoan cố nhất, nếu bạn không cẩn thận nó sẽ quay lại bất cứ lúc nào.”
“Đây chính là lúc thần khí giảm cân của tui phát huy tác dụng.”
“Nhưng bây giờ mới là mùa thu mà.”
Cuộc thảo luận về giảm cân diễn ra sôi nổi, chưa tới nửa ngày, Nhan Khuynh đã lên thẳng hotsearch ngồi.
Lần này nguyên nhân của cái hotsearch này vô cùng thú vị! #Bị huyền học làm chậm trễ sự nghiệp diễn hài của đại sư Nhan#
Trong nhóm Wechat, Lương Hải cười đến mức không nhặt được miệng, ngay cả Hướng Vãn cũng trêu chọc Nhan Khuynh hai câu, mặt cô không cảm xúc nhìn sang bể cá chép: “Ngày hôm nay bắt đầu giảm cân mỗi ngày bơi một trăm vòng, nếu như trong vòng một tuần không thể giảm cân thành công vậy sau này thức ăn cho cá sẽ giảm đi một nửa.”
DM! Cá chép nghe xong hoảng sợ nhìn Nhan Khuynh, nhưng cô không nhường nửa bước mà vô cùng lạnh lùng.
Vì thế nên cá chép Koi phải bất đắc dĩ điên cuồng bơi quanh bể cá. Nhan Khuynh hài lòng nhìn nó, chắc chắn cách này sẽ có hiệu quả.
Tuy nhiên vào lúc này, một tin nhắn riêng trên Weibo đã thu hút sự chú ý của Nhan Khuynh, cô mở tin nhắn lên, phát hiện tài khoản liên hệ với mình là bên quản lý Weibo, đại khái là hỏi cô có muốn chứng nhận tài khoản chính chủ hay không.
Nhan Khuynh nhìn thoáng qua, ban đầu tài khoản của cô được tạo với vai trò là một blogger tư vấn tình cảm, cô suy nghĩ một lát, thuận tay đổi nick trở nên cá nhân hoá hơn, phù hợp với người nổi tiếng trên internet.
Nhưng trùng hợp thay, ngay vừa lúc Nhan Khuynh hoàn thành việc chứng nhận tài khoản, tên của cô cũng bất ngờ xuất hiện trong danh sách bình chọn top những người nổi tiếng nhất mạng xã hội do Weibo tổ chức.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]