Ngày thứ hai, Lê Hoặc tỉnh lại trong một trận trời đất quay cuồng, trước mắt nổ đom đóm đến nửa ngày mới từ từ khôi phục thị lực, thầm nghĩ thân thể này thực sự không được, chỉ uống chút rượu đã như vậy.
Vừa muốn rời giường, tay trong chăn đột nhiên đụng tới một nơi ấm áp, hắn như bị điện giật thu tay về, cứng đờ quay đầu.
Bùi đại tổng tài chính xác là đang ngủ cách hắn không tới hai mươi cm, lông mi thật dài phủ xuống, da dẻ khô mát nhẵn nhụi, tóc đen có chút ngổn ngang, vừa dịu dàng vừa đẹp trai.
Nhưng cái này không phải trọng điểm.
Tại sao hắn lại ngủ ở bên cạnh mình?!
Một lúc kích động, hắn liền phát hiện vấn đề, chân của hắn đang gác trên người Bùi đại tổng tài!
Chuyện này... Chẳng lẽ tối qua ngủ say quá coi hắn là thành Đại Công?
Nghĩ đến một khả năng khác, Lê Hoặc sờ sờ quần của mình.
May là vẫn còn ở đó.
Bùi đại tổng tài bị một loạt động tác nhỏ của hắn quấy nhiễu, lông mi run rẩy, chậm rãi mở mắt ra.
Lê Hoặc theo bản năng ngừng thở, kéo chăn che nửa khuôn mặt, thật giống như làm vậy có thể khiến đối phương không nhìn thấy hắn.
Một đôi con ngươi dưới mi mắt hiện ra vệt xám, Lê Hoặc ngưng lại, cả người choáng váng.
Không chờ hắn nhìn rõ ràng, Bùi Dực Thần nháy mắt, xám nhạt biến thành màu đen thông suốt.
"Tỉnh rồi?" Mới vừa tỉnh ngủ, âm thanh Bùi Dực Thần so với lúc bình thường càng trầm thấp từ tính hơn.
"Mắt của anh là sao vậy?" Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-ngon-tay-tinh-toan-tinh-dich-la-lao-cong-cua-ta/1301184/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.