Ngày thứ hai, Lê Hoặc tỉnh dậy phát hiện mình ngủ ở nhà, vừa ngồi dậy lại bị một trận choáng váng đánh gục, trước mắt đen thui mấy giây.
"Anh Lê, anh đã tỉnh chưa?" Hạ Dương gõ cửa tiến vào.
Lê Hoặc xoa thái dương, "Tối hôm qua tôi về kiểu gì vậy?"
Hạ Dương đẩy xe lăn đến bên giường, "Bùi tổng đưa anh trở về, anh uống bao nhiêu mà la hét thành như vậy?"
Lê Hoặc: "... Cũng không nhiều." Chỉ một chai bia.
Thân thể này thực sự là quá củi mục! Bia rượu cũng không thể tận hứng mà uống.
Ăn sáng xong, Hạ Dương bị Long Tề mang đi huấn luyện, Lê Hoặc thu Đại Công vào giấy xong cũng cùng ra cửa.
Hoa phủ ngụ tại đông khu Kinh Châu, là toàn bộ khu vực phong thuỷ tốt nhất ở Kinh Châu, đương nhiên giá phòng cũng đắt nhất, phòng ốc phổ thông hay thương phẩm cũng phải tính bằng ngàn vạn, khu biệt thự giá thấp nhất cũng □□ ngàn vạn.
Nói chung, tất cả đều là giá cả trước mắt Lê Hoặc mua không nổi.
Đến cửa tiểu khu Hoa phủ, vừa xuống xe liền có một nam tử trẻ tuổi mặc âu phục đi tới.
"Xin chào, cho hỏi anh là Lê Hoặc sao?"
Lê Hoặc: "Đúng, là tôi."
"Tôi là trợ lý Kim tổng, họ Chu, ngài ấy bảo tôi ở chỗ này chờ anh." Chu trợ lý vừa nói, vừa dẫn hắn đi vào tiểu khu.
Một đường đi tới khu biệt thự, dư quang Chu trợ lý quan sát Lê Hoặc nhiều lần.
Sáng sớm nghe chỉ thị của ông chủ, hắn ở trong lòng thở dài, lại tới nữa rồi cái bọn giang hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-ngon-tay-tinh-toan-tinh-dich-la-lao-cong-cua-ta/1301175/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.