Những lời nói này như thể một nhát dao đâm thẳng vào tim của Gia Nhi khiến cậu không thể nói lên lời
Gia Nhi nội tâm:"Đây là cảm giác của nguyên chủ sao, cậu thật tội nghiệp a, giờ tôi cảm thấy mình có phần đồng cảm với cậu rồi đấy tuy tôi đã già, nhưng tôi hiểu những gì mà cậu đã trải qua"
Lệ Phong tức giận bịt hai tai của cậu lại và nói:"Còn mấy người dựa vào đâu mà dám nói em ấy như thế chứ"
Trước câu hỏi đó tất cả đều im lặng cho đến khi ba người thiếu gia nào đó chạy lại với cái con phò nào đó ở phía sau
Nguyệt Quang nội tâm:"Chà có vẻ như bọn họ không được thân thiết cho lắm nhỉ"
Nhật Dạ nội tâm:"Chậc đúng là chuyện gia đình luôn khó hiểu thật"
Tinh Nguyên nội tâm:"Thay đổi cũng nhanh đấy"
Ả ta nội tâm:"Làm sao mà hai cái tay của anh Lệ Phong lại để lên tai của nó vậy chứ chết tiệt, chỗ đó phải là của mình mới đúng chứ"*nghiến răng vẻ mặt đầy căm hận nhưng rất tiếc là bảy người đều thây sự giả tạo của ả ta trừ cậu thì không*
Rồi bấy giờ cuộc trò chuyện vang lên
Dạ Huyết:"Ba người tới đây làm gì thế"
Sương Băng:"Sao không tiếp khách đi"
Thu Nguyệt:"Chỗ đang rất là chật nha"
Tinh Nguyên:"Nhà của tớ, tớ muốn đi đâu là quyền của tớ chứ"
Nhật Dạ:"Với lại chỗ tiệc này, ai muốn tới chỗ nào cũng được mà"
Nguyệt Quang:"Đâu ra cái quyền cấm cảng vậy mấy cha nội -''- "
Lệ Phong nhìn con phò nào đó mà nói:"Nhỏ nào thế kia, người gì đâu mà dầu thơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-dui-thu-chinh-tra-xanh-lien-bi-thu-chinh-va-bon-kia-de/883416/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.