Rồi tiếp đó Lệ Phong quay sang Lý Luyên mà nói
Lệ Phong:"Chừng nào cô đi vậy??"
Lý Luyên:"Sao tôi phải nghe lời cậu mà rời khỏi đây hả, lỡ như cậu kiếm chuyện hại Gia Nhi thì sao"
Lệ Phong:"Đúng là phiền, tùy cô nhưng CẤM LÀM ỒN"
Nói rồi Lệ Phong lên giường mà nằm nghỉ ngơi để cô nói chuyên với em trai (vợ) mình mà trong lòng bức bối không yên
Lệ Phong:Chậc cô ta đúng là cái gai trong mắt mà khó chịu quá, chắc mình phải tìm cách khác để ở chung với em ấy thôi
Lúc này đây tại giường cậu
Cậu:"Cậu đi đi, tớ không sao đâu!"
Lý Luyên:"Tớ chính là không thấy cậu không sao đấy"
Cậu:"Ha ha thật đấy, không sao đâu, mau đi đi"
Cô thấy thụ mình đã nói như vậy ừ thì cũng ậm ừ mà đi ra bên ngoài, trước khi đi cô lại cái giường của Lệ Phong lấy cái gối hắn đang nằm ra mà quăng vào mặt Lệ Phong mà nói
Lý Luyên:"Đừng để bà đây thấy cái ý đồ hại cậu ấy của mi, nếu không bà đây KÊU MẤY TRĂM ANH EM ĐẾN ĐÂY ĐÁNH MI ĐẤY", rồi tươi cười với cậu mà tạm biệt đi ra khỏi phòng
Lúc này đây Lệ Phong như chưa hoàn hồn nhìn cô, còn cậu thì cố nhịn cười khi thấy cái chuyện hồi nãy
Lệ Phong:"Vui lắm sao mà cười"
Cậu:"Khụ khụ, ừm không...làm gì có chuyện vui khi thấy anh trai của mình bị...bị khụ hèm hém"
Lệ Phong:"Ngày mai chuẩn bị xuất viện, tao làm xong hết tất cả thủ tục ra viện của hai đứa khi mày ngủ rồi đấy"
Cậu nghe tới sắp được ra viện liền mặt mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-dui-thu-chinh-tra-xanh-lien-bi-thu-chinh-va-bon-kia-de/883404/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.