Nhưng kêu hoài kêu mãi cậu chẳng dậy nên hắn đành bấm nút trên đầu giường
Lập tức y tá chạy đến nói:" Có chuyện gì"
Lệ Phong:" Phiền cô chăm sóc nó giùm"
Y tá 2:" Ôi trời đã bảo rồi mà không nghe"
Lệ Phong:" Bảo gì cơ???"
Y tá 1:"À chuyện là tối qua cậu ấy đã hiến máu của mình để làm phẫu thuật cho cậu, cộng thêm việc cậu ấy không ăn gì tối qua nên sức khoẻ đã yếu"
Y tá 2:"Sáng nay bọn tôi kêu nghỉ ngơi vì sắc mặt cậu ấy không tốt lắm nhưng cậu ấy bảo không sao, giờ thì hay rồi đây"
Lệ Phong:"Cho nó nhập viện đi, với lại lấy tiền của tôi làm thủ tục cho nó nhập viện và ở chung phòng với tôi đi"
Rồi hai y tá đấy chuyển họ vào phòng hồi sức kép để họ nói chuyện với nhau
Và đây chính là cậu khi được hồi sức
Cậu:"A ha ha phiền...phiền anh rồi"
Lệ Phong:"Ở với tao cấm nói chuyện"
Cậu liền căm nín, còn hắn thì mặc cho cậu im lặng thì mình đắp chăn đi ngủ
Cậu nội tâm: Khó gần thật đấy, mình chỉ muốn bám đùi sống qua cái kết cục ấy thôi mà
Bỗng cái chăn trên giường cậu được kéo lên chứng tỏ rằng cậu đã bỏ cái kế hoạch bám đùi thứ hai của mình ra sau đầu vì nó đã thất bại rồi
Tại nơi nào đó
Dạ Huyết:"Chết tiệt, sao điện thoại nó giờ gọi không được vậy??"
Sương Băng:"Nó định làm gì với Lệ Phong nữa đây"
Tiếp đó Thu Nguyệt nhớ tới mình có tất cả người bạn làm trong tất cả bệnh viện và tạo luôn nguyên cái group
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-dui-thu-chinh-tra-xanh-lien-bi-thu-chinh-va-bon-kia-de/883402/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.