Ở trong hoa viên thừa tướng phủ, dù là đã gần sang mùa hè, nhưng một vài nhành anh đào nở chậm vẫn còn ươm sắc hồng và tỏa hương thơm nhè nhẹ.
Kim Quang và Tư Dạ Hành Vũ ngồi đối diện trên chiếc bàn gỗ lim trong tòa vọng lâu, người mời kẻ uống, nói năng sảng khoái:
“Hiền tế, đây là lần đầu tiên cha con ta cùng uống rượu với nhau, cho nên phải uống cho thật nhiệt tình đấy!”
“Vâng!”
Tư Dạ Hành Vũ niềm nở mời rượu đối phương, bản thân mình cũng đã uống không ít, nhưng rượu mà ông chuẩn bị là loại nhẹ đến mức để có thể say mèm thì chắc cũng phải uống đến mấy vò.
Hắn chỉ vừa nhấp môi một cái, đã nhận biết được rượu, cũng hiểu vì sao thừa tướng lại chọn loại này mà uống. Bởi nam nhân uống rượu cũng vì nhiều mục đích, người uống vì thích, vì muốn cho say, cũng có người uống để cho bản thân thêm chút dũng khí nói ra hết lòng mình.
Vẩn vơ nói mấy câu khách sáo qua lại một lúc, Tư Dạ Hành Vũ lại đảo mắt một vòng hoa viên, thắc mắc:
“Nhạc phụ, tiểu tế mạn phép hỏi người, tại sao đã gần hè, mà trong hoa viên này chỉ còn vài nhánh anh đào nở muộn? Thời gian này có lẽ nên trồng thêm cúc, lan,... để đến mùa hè, có trăm hoa đua nở.”
Nghe hỏi vậy, Kim Quang chỉ cười khì. Ông đặt chung rượu đã cạn sạch xuống bàn, lại cầm bình rượu tự rót, vừa rót vừa nói:
“Trong thừa tướng phủ bây giờ hiu quạnh, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-bao-vuong-gia-vuong-phi-den-roi/2807950/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.