Tự cứu? Cố Ngôn Chiêu sững sờ.
Nhìn Nguyệt Y Nhiên cả người chật vật, sắc mặt tái nhợt như quỷ, Cố Ngôn Chiêu nhíu mày nhìn về phía Lâm Phán Nhi, "Sao lại thế này?"
Lâm Phán Nhi lập tức lên tiếng: "Thái tử điện hạ, chàng đừng nghe nàng nói hươu nói vượn, nàng muốn giết thần thiếp!"
"Đúng là ác nhân cáo trạng trước, ta tốt xấu gì cũng là ân nhân cứu mạng của Thái tử, ngươi lại dám nhốt ta trong phòng chứa củi này, còn bịa đặt tội trạng ép ta ký tên. Vong ân phụ nghĩa, không sợ bị sét đánh sao!"
Khi nói đến sét đánh, Nguyệt Y Nhiên liếc mắt nhìn Cố Ngôn Chiêu.
Trong lòng Cố Ngôn Chiêu lộp bộp một tiếng, đây là Nguyệt Y Nhiên cố ý nói cho mình nghe?
Nhưng nghĩ đến bộ dáng hoa si trước đây của Nguyệt Y Nhiên mỗi lần nhìn thấy mình, Cố Ngôn Chiêu lại lập tức phủ định phỏng đoán này.
"Ký tên gì? Nói rõ ràng!"
Lâm Phán Nhi lập tức giành nói trước: "Hồi bẩm Thái tử điện hạ, thần thiếp tra được Thái tử phi cấu kết với thích khách hành thích chàng, nàng xả thân cứu chàng cũng là khổ nhục kế. Thần thiếp sợ nàng ta sẽ lại gây bất lợi cho Thái tử điện hạ, cho nên mới hạ lệnh nhốt người vào phòng chứa củi, thần thiếp đây cũng là suy nghĩ vì an toàn của điện hạ a!"
Không phải nói gần đây Thái tử điện hạ sẽ ở lại trong cung sao, sao lại trở về nhanh như vậy!
Nguyệt Y Nhiên cười lạnh, "Hoang đường, chỉ bằng mấy câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-bao-dien-ha-thai-tu-phi-lai-di-kiem-tien-roi/2500732/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.