Nguyệt Y Nhiên ngủ một giấc tới sáng hôm sau, tới khi cô tỉnh dậy mới nhìn thấy Thu Linh vẫn canh giữ ở bên giường.
Thu Linh được mang theo từ Nguyệt Hoa Quốc, lớn lên bên cạnh chính chủ, cũng coi là trung thành tận tâm.
Lần này nguyên chủ bị Lâm Phán Nhi hãm hại, nàng cũng bị bắt lại, hẳn là hôm qua mới được thả ra, có lẽ sợ quấy rầy mình nghỉ ngơi, cho nên chỉ canh giữ ở bên giường.
"Thu Linh." Nguyệt Y Nhiên gọi một tiếng.
Thu Linh mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy Nguyệt Y Nhiên lập tức thanh tỉnh.
"Công chúa, ngài tỉnh rồi!"
Nguyệt Y Nhiên gật gật đầu, "Thu Linh, chuẩn bị nước cho ta, ta muốn tắm gội."
Hôm qua thật sự là thể lực chống đỡ hết nổi không rảnh quan tâm, bị nhốt trong phòng chứa củi mấy ngày, cô cảm giác quần áo trên người đã bốc mùi muốn chết.
"Vâng!" Thu Linh lập tức ứng tiếng.
Không biết là do vận khí tốt, hay do mình xuyên không, Nguyệt Y Nhiên phát hiện ra vết thương trước ngực không những không chuyển biến xấu mà thậm chí còn bắt đầu kết vảy.
Tắm gội cẩn thận xong, xoa thuốc, thay quần áo sạch sẽ, Nguyệt Y Nhiên lúc này mới cảm thấy bản thân một lần nữa sống lại.
Nếu bây giờ cô đã trở thành chính chủ, vậy thì cô nhất định sẽ trân quý sinh mệnh này, sống thật tốt.
(Sau đây mình xin đổi thành "nàng" cho hợp với cổ trang, chứ để "cô" thì cũng hơi cấn, mà mấy chương đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bam-bao-dien-ha-thai-tu-phi-lai-di-kiem-tien-roi/2500725/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.