Edit: Samie
Gương mặt Trúc Lâm Sâm trong nháy mắt đỏ bừng, lập tức từ dưới đất nhảy dựng lên, lắp bắp nói: “Kỷ...... Kỷ Phi Ngôn, làm sao cậu lại ở đây?”
Kỷ Phi Ngôn cười cười: “Thầy Trúc để tôi ở đây làm bài, sáng sớm liền bảo tôi đến.”
“Hôm nay không phải thứ sáu sao?”
“Sư tỷ vừa mới lên đại học, sao đã quên thời gian nghỉ đông của trung học rồi?” Kỷ Phi Ngôn cười như không cười, nói.
“Các cậu được nghỉ á?” Trúc Lâm Sâm trợn mắt há mồm, hậu tri hậu giác, “Vậy bố mẹ tôi đâu rồi?”
Kỷ Phi Ngôn nâng cổ tay trái lên, nhìn đồng hồ, nói: “Nếu như thầy Trúc không gạt tôi, chắc hẳn thầy ấy sẽ về trong vòng một phút nữa.”
“Sao cơ?” Trúc Lâm Sâm Nhất nghe, lập tức luống cuống, vội vàng ôm lấy bảo bối trứng chạy về phía phòng ngủ.
“Toán học, cút ngay! Toán học, cút ngay......” Dường như bảo bối trứng bị kích phát chức năng lặp lại, đột nhiên bắt đầu hô khẩu hiệu không ngừng.
Trúc Lâm Sâm bị dọa, khiến dưới chân lảo đảo một cái, suýt chút nữa ngã gục, cũng may một bàn tay kịp thời giữ chặt cô, cô mới không bị tận hưởng cảm giác hôn sàn.
Trúc Lâm Sâm ngẩng đầu, nhìn thấy Kỷ Phi Ngôn đang cười tủm tỉm nhìn cô.
“Sư tỷ chớ khẩn trương, vừa rồi tôi đùa chị thôi, thầy Trúc sẽ không về nhanh như vậy.”
“Cậu......” Tâm Trúc Lâm Sâm buông lỏng, tức giận nhìn Kỷ Phi Ngôn.
“Ít nhất phải 2 phút nữa mới về.” Kỷ Phi Ngôn cong môi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bai-tap-tinh-yeu-cua-hoc-ba/2517585/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.