TỨ 
Mấy ngày nay, thành Khai Phong đều bị bao phủ trong tinh phong huyết vũ, đao quang kiếm ảnh. 
Không ai xác định được trận hỗn chiến này rốt cuộc đã bắt đầu như thế nào, bắt đầu vì nguyên nhân nào. Chỉ biết là cho đến bây giờ, hắc bạch lưỡng đạo đã có hai mươi mấy môn phái bị cuốn vào, hơn nữa con số này đang không ngừng lan rộng như quả cầu tuyết. 
Mà then chốt nhất cũng được người chú mục nhất trong trận hỗn chiến này chính là thủ lĩnh của hai đại môn phái, Viên Ngạo Sách và Kỷ Vô Địch lại thủy chung vẫn duy trì thái độ lấp lửng khoanh tay bàng quan, thật sự khiến người ngoài cực kỳ nóng vội. 
Cuối cùng có một ngày, Cuồng Phong trại chủ Thiết Phong nhận được ủy thác của hắc đạo quần anh ủy thác, hùng hổ tìm tới cửa. 
“Viên Ám Tôn.” Vừa vào cửa, hắn đã chủ động không đếm xỉa tới Kỷ Vô Địch đang ngồi bên cạnh Viên Ngạo Sách, liều mạng ‘mổ’ ngón tay của hắn. 
Ánh mắt của Viên Ngạo Sách từ đôi môi đỏ mọng vừa ‘rỉa’ vừa mút của Kỷ Vô Địch chuyển sang mặt hắn, sau đó biểu đạt sự mất kiên nhẫn của mình qua hai hàng lông mi nhíu chặt phi thường rõ ràng. 
“Viên Ám Tôn!” Hình như sợ hắn không nghe tiếng, Thiết Phong lại hô một lần. 
Ngón trỏ tay trái Viên Ngạo Sách khẽ nâng, quyết định nếu như tới câu thứ ba mà kẻ này còn không chịu đổi câu khác, liền trực tiếp ném hắn ra bên ngoài. 
“Bạch đạo khinh người quá đáng!” Thiết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bai-nhu-tang-kim-ngoc/2235164/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.