Phùng Cổ Đạo: Ta tuy rằng gạt người, nhưng không thích gạt người. 
NHẤT 
Chờ bọn họ leo lên tuyết sơn, đã sắp tới buổi trưa. 
Đệ tử phái Thiên Sơn lấy ra lương khô, chia cho mọi người vừa đi vừa ăn. 
Tiết Linh Bích cố ý đi tới bên cạnh hắc y nam tử, sánh vai sóng bước vừa cùng đi vừa ăn màn thầu. 
Hắc y nam tử mang mặt nạ, nhìn không ra biểu tình, nhưng từ vết chân càng giẫm càng sâu của hắn suy đoán, tâm tình hắn lúc này tuyệt đối không tốt. 
Đi khoảng chừng vài chục bước, hắn dừng lại. 
Tiết Linh Bích cũng dừng theo. 
Hắc y nam tử quay đầu nhìn y, sau đó giơ tay chỉ về phía sau. 
Tiết Linh Bích ăn xong màn thầu, phủi phủi tay nói, “Bản hầu ngu độn, không biết ý tiền bối là gì?” 
Hắc y nam tử lặng lẽ nhìn y một lát, bỗng nhiên xoay người, không hề báo trước mà sử xuất khinh công, theo thế núi hướng xuống dưới phóng đi. 
Khóe miệng Tiết Linh Bích hiện lên nụ cười nhạt, đuổi theo sau hắn. 
Hai người đều là cao thủ đương thời, nội lực khinh công so với các đệ tử phái Thiên Sơn không biết cao hơn bao nhiêu bậc. Chờ đệ tử phái Thiên Sơn phản ứng được, chạy đi muốn đuổi theo, hai điểm đỏ đen đã nhỏ như nắm tay, vẫn còn đang thu nhỏ lại cực nhanh. 
Đệ tử phái Thiên Sơn ngơ ngác đứng tại chỗ, hai mặt nhìn nhau hồi lâu. 
Rốt cuộc có một đệ tử bất an nói, “Chúng ta trở lại bẩm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bai-nhu-tang-kim-ngoc/2235162/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.