TỨ
Mạc Cư đã sớm chờ ở một bên đến nhịn không nổi, nghe vậy lập tức xách theo thiết quải kích động đi tới giữa sân.
Phùng Cổ Đạo ở phía sau khẽ cười, “Sư phụ, nhớ kỹ toàn lực ứng phó.”
Mạc Cư không quay đầu lại đáp, “Ta hiểu.”
Từ Ân phương trượng và Nghiêm Thần cũng lên sân.
Nghiêm Thần thấy Viên Ngạo Sách đứng trước mặt mình thì trong ngực đập thịch một cái.
Khóe miệng Viên Ngạo Sách cong lên hỏi, “Nếu như hai đối hai, vậy giữa các chiến hữu có thể hỗ trợ lẫn nhau chứ?”
Nghiêm Thần vô thức nói, “Đương nhiên.” Hắn tự nhận mình không phải đối thủ của Viên Ngạo Sách. Nhưng lời vừa ra khỏi miệng, suy nghĩ lại vấn đề của Viên Ngạo Sách, hắn lại hối hận tới nỗi muốn cắn đứt đầu lưỡi!
Hồi nãy lẽ ra hắn phải nói là không được! Như vậy Từ Ân phương trượng mới có thể đánh thắng Mạc Cư mà không hề thấp thỏm!
Giữa năm trận chỉ cần thắng một là được. Mặc dù hắn bại dưới tay Viên Ngạo Sách cũng không sao.
Viên Ngạo Sách thấy biểu tình như muốn đập đầu vào tường của hắn, thì nụ cười trở nên chân thành tha thiết hơn rất nhiều, “Thỉnh.”
Nghiêm Thần thấy Từ Ân phương trượng không có dự định trao đổi đối thủ, chỉ đành kiên trì bước lên. Kỳ thực cũng không phải Từ Ân phương trượng không muốn thay đối thủ, thấy dễ thì giành, mà là tình thế lúc này nếu ông thay đối thủ, thứ nhất là coi rẻ Mạc Cư, thứ hai cũng là xem nhẹ Nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bai-nhu-tang-kim-ngoc/2235158/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.