Tiết Linh Bích: Từ nay đường kinh thành xa xôi.
NHẤT
Lăng Dương vương phủ đã dùng xong bữa sáng, bất quá điểm tâm rất không tồi.
Phùng Cổ Đạo vừa ăn vừa uống trà.
Tiết Linh Bích ngồi đối diện hắn, lẳng lặng nhìn hắn ăn, khóe môi nhếch lên một tia tiếu ý như có như không.
“Khụ khụ.” Lăng Dương vương nuốt nước bọt, thanh thanh giọng, nói, “Có câu vô sự bất đăng tam bảo điện, có chuyện gì nói thẳng đi.”
Lão nguyên soái đáp, “Ta là vì tương lai của Linh Bích mà đến.”
Cái miệng đang nhấm nuốt của Phùng Cổ Đạo ngừng lại.
Tiết Linh Bích thì trực tiếp quay đầu nhìn về lão nguyên soái đang mang vẻ mặt thản nhiên.
“Nga?” Lăng Dương vương bất động thanh sắc hỏi, “Tuyết Y Hầu là hồng nhân trước mặt hoàng đế hiện nay, tiền đồ không thể hạn lượng. Tương lai hắn có gì đáng để sầu lo?”
Lão nguyên soái nói với Tiết Linh Bích, “Chuyện cho tới bây giờ, con có dự định gì không?”
Tiết Linh Bích nhất thời không chắc dự định mà hắn nói là chỉ chuyện lập nghiệp hay chuyện thành gia, thử hỏi, “Ý của cha là?”
“Con còn muốn trở lại kinh thành không?” Lão nguyên soái hỏi.
…
Tiết Linh Bích thở ra một hơi. Nếu lão nguyên soái hỏi y việc thành gia ngay trước công chúng, dù trong lòng y đã có giác ngộ, cũng rất khó mở miệng phản bác trước mặt mọi người.
“Phụng dưỡng phụ mẫu chính là đạo hiếu mà con cái phải làm.” Y nói uyển chuyển, nhưng ý tứ lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bai-nhu-tang-kim-ngoc/2235149/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.