Chương trước
Chương sau
Con người khi sinh ra đều có linh hồn, sinh mệnh trải qua trường tồn dài lâu mà linh hồn càng trở nên mạnh mẽ. Kể cả sau khi xác thịt chết đi thì linh hồn vẫn cứ như vậy mà phát triển, khó có thể làm nó tiêu tan mà tán, chỉ có thể làm nó suy yếu đi nhiều hơn.
Tu luyện đạo nhân chết đi, hoặc bất cứ thường nhân nào vẫn mệnh, hay kể cả sinh vật vô tri, chúng đều có linh hồn và thoát ra khỏi thể xác, bắt đầu một quá trình sinh trưởng hoàn toàn mới giống như loài rắn lột xác.
Từ một linh hồn sơ khai yếu ớt, trải qua tuế nguyệt có thể mạnh mẽ đến không tưởng. Mà phàm là những linh hồn có chấp niệm nặng nề, lại càng cố chấp mà tu luyện, từ đó lại càng dễ dàng mạnh mẽ hơn lên. Chính điều này tạo thành hung tính bản sinh vốn có của linh hồn, mà kể từ đây có thể coi linh hồn là một chủng loại mới khác với nhân loại.
Linh hồn bổn sinh yếu ớt, hung tính khiến chúng ưa thích ám khí nồng đậm. Mà chính ám khí cũng khiến chúng mạnh hơn lên, chúng thôn phệ ám khí mà tăng trưởng tu vi. Chúng ưa chuộng đoạt hồn diệt phách mà làm sự vui thú. Khó có một linh hồn nào khi thoát khỏi thể xác mà lại có thể áp chế được cám dỗ đoạt phách, đây là bổn tính trời sinh của chúng. Ngay cả trước đây Vũ Minh từng là một Hồn Thể cũng không thể không thừa nhận là hắn có trải qua cảm giác này.
Linh hồn mạnh mẽ sẽ tiến giai lên đến cấp bậc Hồn Thể, một linh hồn có thể từ hồn mà diễn sinh ra thể, có thể khống chế được chính mình, lúc này chúng mạnh mẽ không kém một tu luyện đạo nhân.
Hồn Thể cũng có thể phân làm ba cấp bậc, từ hạ cấp đến đỉnh cấp. Hồn Thể hạ cấp có thể bắt đầu tiến hành cường bạo mà đoạt xác của thường nhân, duy chỉ có điều chúng phải làm điều đó qua vô số năm tháng. Trừ phi chúng tìm được thân thể thích hợp, bằng không chúng chỉ có thể sống kí sinh trong thể phách của một người, dần mòn mà tiễu trừ hồn phách người đó đoạt xác. Người ta vẫn gọi đây là hiện tượng ma ám.
Trung cấp Hồn Thể lúc này đã có thể có khả năng cường bạo mà đoạt xác trong tức khắc, thế nhưng đây cũng vẫn là một điều khó khăn với chúng. Thường thì chúng vẫn phải kí sinh giống như hạ cấp Hồn Thể, bởi vì nếu chúng cường bạo cướp xác, có thể chúng sẽ nhận phải sự chống trả dữ dội của linh hồn bản thể, khiến cả hai vì vậy mà diệt. Vẫn là phương pháp tiễu trừ lâu dài như hạ cấp Hồn Thể, nhưng hình thức chúng biểu hiện thì mạnh bạo hơn, có thể nhìn thấy rõ ràng, thời gian chúng tiến hành hao mòn linh hồn bản thể để đoạt xác cũng nhanh hơn hạ cấp Hồn Thể đến vài lần. Vũ Minh hiện tại cấp bậc Hồn Thể của hắn chính xác đang là ở đẳng cấp này.
Đừng nói hắn trước đây tu vi bình sinh là Thượng Đạo Học, nói là Thượng Đạo Học, nhưng không có nghĩa cứ tu vi cao là có Hồn Thể mạnh mẽ, thậm chí ngay cả một Trung cấp Đạo Sư ở Đông Á Đại Lục cũng có thể có trường hợp Hồn Thể chỉ tồn tại ở hạ cấp. Chính vì vậy Hồn Thể cũng là một hình thức mà tu luyện đạo nhân muốn tu luyện, không chỉ nâng cao linh tâm trở nên linh mẫn, mà còn để tránh bị những Hồn Thể lang thang tiến hành đoạt xác hoặc kí sinh.
Cuối cùng của cảnh giới Hồn Thể, chính là cảnh giới Đỉnh Cấp Hồn Thể, cảnh giới này khó mà hình dung nổi, Hồn Thể có thể đoạt xác tùy ý đến mức ba mươi phần trăm những người nó gặp đều được. Điều đó cũng có nghĩa là nó tuy mạnh mẽ nhưng vẫn chưa thoát khỏi giới hạn, chẳng hạn một trăm người nó gặp thì chỉ có ba mươi người là nó có thể phù hợp mà dễ dàng đoạt xác. Những người còn lại có thể tùy thuộc vào căn cơ vững chắc mới có thể chống lại nó. Dĩ nhiên, nếu Đỉnh Cấp Hồn Thể muốn cố đấm ăn xôi mà đoạt xác những người này thì vẫn có khả năng đấy, nhưng nó vẫn phải mất kha khá thời gian, nhưng cũng nhanh hơn hạ cấp Hồn Thể và Trung Cấp Hồn Thể nhiều.
Cảnh giới tiếp theo, chính là cảnh giới không tưởng, chỉ có thể có trong truyền thuyết. Hồn Thể đạt tới cảnh giới này mạnh mẽ đến mức có thể sánh ngang với Tiên Thiên Đạo Sư trong truyền thuyết, một thứ mà chỉ có thể thấy trong những lời đồn đại, một thứ hung tính tràn ngập, điên cuồng mạnh mẽ đến phát sợ, mà mỗi một tu luyện đạo nhân nào nhắc đến nó đều phải nuốt nước bọt khô họng, cảm giác thần kinh rung động đến muốn vỡ tung, nó chính là… Mị Thể.
Mị Thể khủng khiếp đến mức không thân xác nào nó không thể đoạt, người gặp phải nó, mười người thì đến chín người phải tận mệnh. Xác xuất nó có thể đoạt hồn là quá lớn, lớn đến mức người ta còn sợ mà không dám nghĩ đến nó. Thứ mà Vũ Minh đối mặt trước mắt lúc này, đúng là Mị Thể trong truyền thuyết, thứ làm vạn vạn tu luyện đạo nhân kinh hãi thất sắc, một thứ không tưởng. Mị Thể có thể dễ dàng đoạt hồn, không chỉ tiêu diệt được linh hồn bản thể mà nó còn có thể phá tung thể xác của một thường nhân.
Mị Thể ở Đông Á Đại Lục ngàn vạn lần khó gặp, khó có một linh hồn nào có thể tu luyện được đến mức này, trừ phi là Tiên Thiên Đạo Sư cực kì mạnh mẽ bị chết đi sinh ra, còn không nếu để tu luyện đến mức này có thể nói là vạn vạn khó cầu. Nó hiếm đến mức mà xác xuất gặp được một Mị Thể cũng còn hiếm hơn có thể gặp được một Tiên Thiên Đạo Sư trong truyền thuyết.
Tiên Thiên Đạo Sư người ta muốn cầu có thể nhìn được thấy mặt mà còn khó hơn đạp không phi thăng, Tiên Thiên Đạo Sư ở Đông Á Đại Lục chẳng khác gì thần nhân. Trừ phi là đỉnh cấp đạo phái may mắn thay mới có thể tồn tại được mấy vị, mà toàn Đông Á Đại Lục chỉ sợ cũng không tồn tại được mấy người.
Mà Mị Thể thì còn khó gặp hơn Tiên Thiên Đạo Sư đến vài lần, có thể nói nói chúng ta có cơ hội gặp được ba Tiên Thiên Đạo Sư thì may mắn thay mới có thể trông thấy một Mị Thể. Vì vậy tu luyện đạo nhân ở Đông Á Đại Lục phần lớn đến không quá lo lắng, trừ phi người nào vận khí quá đen đủi mới gặp phải Mị Thể hung tàn kia, bằng không cũng không có gì đáng ngại.
Vậy mà thứ tồn tại trước mắt Vũ Minh đây rất có thể chân chính là một Mị Thể trong truyền thuyết. Thứ mà ngay cả Đông Á Đại Lục cực kì hiếm hoi thì ở đây chính mắt Vũ Minh có khả năng được chứng kiến.
- Mị… Mị… Thể?
Đào Huyền Ly miệng khẽ lắp bắp vừa nấc vừa sợ hãi nhắc lại từng từ Vũ Minh nói. Ánh mắt đỏ hoe vừa nhìn ông Tiến vừa lướt nhìn mọi người xung quanh rồi lại nhìn Vũ Minh. Nhà sư nghe thấy Vũ Minh nói như vậy thì cũng tỏ ra ngạc nhiên, thứ mà Vũ Minh nói ông ta hoàn toàn không hiểu, thứ này vượt ra ngoài phạm trù mà ông ta có thể nhận biết.
Nhà sư bước đến gần Vũ Minh, thân thiện cúi đầu chào hỏi rồi cất giọng hiếu kì:
- Vị thí chủ này, thứ mà thí chủ nói bần tăng chưa từng nghe qua. Bần tăng từ khi sinh ra đã ở bổn tự, cũng đã gặp nhiều điều kì lạ, có gặp thế lực siêu linh, đã hóa độ cũng rất nhiều linh hồn. Gặp rất nhiều thứ, kinh nghiệm mà bần tăng có cũng không phải là ít, còn được đích thân thượng đại trụ trì của bổn tự đích thân chỉ dạy, độ hóa duyên kiếp. Vậy thứ mà là Mị Thể như thí chủ nói quả thật là chưa từng gặp, không biết có thể cho bần tăng vài điều chỉ giáo hay không?
Mọi người trong căn phòng lúc này cũng đều nhìn vào Vũ Minh với ánh mắt kì vọng, có thể nói hy vọng của họ bị dập tắt bởi người họ tin tưởng nhất là nhà sư kia, nhưng lúc này đây một ngọn lửa mới lại được nhen nhóm từ người trẻ tuổi như Vũ Minh khiến họ không ai là không cảm thấy mừng rỡ.
Lúc này Vũ Minh chỉ nghiêm mặt cau mày một cái, giọng nói từ từ phát ra:
- Tôi chỉ có thể nói, Mị Thể này muốn bất cứ người nào trong căn phòng này chết, nó đều có khả năng làm được!
Mọi người ai nấy đều bất động, họ vốn đã sợ hãi, thế nhưng Vũ Minh nói ra những lời này còn khiến họ sợ hãi hơn gấp bội, ngay cả nhà sư vốn điềm tĩnh từ đầu đến giờ cũng không khỏi xuất hiện một sự run rẩy nhẹ.
Nhưng Vũ Minh dừng một chút lại tiếp tục nói:
- Bất quá, mọi người cũng không cần phải lo lắng, thứ này rất có thể là Mị Thể như tôi được biết, nhưng cũng rất có thể là không phải, nếu nó thực sự là Mị Thể thì tôi cũng đành bó tay. Nhưng nó chỉ là một thứ giống như Mị Thể tôi vẫn còn có cách!
Những lời này Vũ Minh nói ra đều là có lý do, thứ mà hắn trông thấy, xác thực lúc mới bước vào hắn cũng không khỏi giật mình vì nó có những biểu hiện giống như của Mị Thể mà hắn từng được biết đến. Thế nhưng sau một thời gian quan sát hắn đã lập tức gạt bỏ suy đoán này, thứ nhất bởi vì Địa Cầu có thể tồn tại Mị Thể là điều khó có thể xảy ra, bởi Mị Thể chỉ có thể hình thành nhờ điều kiện đặc thù mà điều kiện này Địa Cầu không thể đáp ứng. Thứ hai, trừ phi Địa Cầu có tồn tại được Tiên Thiên Đạo Sư, bằng không một chủng loại như Mị Thể là tuyệt đối không thể xuất hiện.
Vì vậy, thứ mà Vũ Minh trông thấy rất có thể là hàng giả. Mị Thể đoạt xác bên ngoài biểu hiện trường hợp đúng là giống hệt với ông Tiến lúc này, nhưng mà có một thứ Hồn Thể khác đoạt xác cũng có biểu hiện tương tự như vậy, nó có một điểm chính là thôn phệ linh hồn đoạt xác thì thường rất dễ bị ngoại vật kích thích hung tính.
Thứ Hồn Thể này chính là từ Đỉnh Cấp Hồn Thể mới chớm bắt đầu tiến giai vào đẳng cấp Mị Thể, một Hồn Thể bắt đầu mang dáng dấp của một Mị Thể thế nhưng không có toàn bộ khả năng của nó, nó chỉ có một số biểu hiện đặc thù. Tỉ như có thể đoạt hồn dễ dàng hơn nhưng không đến mức bá đạo như Mị Thể là gần như không thân xác nào không đoạt được, hơn nữa nó cũng không thể dễ dàng bạo phá một thân thể, mà chỉ có thể làm cho thân thể đó trở nên dị dạng và giữ nguyên trạng thái đó.
Vũ Minh bước tới gần ông Tiến hơn, nhìn sâu vào trong đôi mắt ông ta, hắn kích phát tinh hồn lực đụng chạm dò xét. Đập ngược lại linh hồn hắn là một cơn sóng hồn lực khiến tinh thần hắn rúng động, hắn biết nếu đây là Mị Thể thật sự thì đúng là lúc này hắn đang ngu dốt mà lao vào thí mạng cho nó, thế nhưng nếu chỉ là hàng giả thì hiện không thể làm được gì cả. Bởi khi nó xâm chiếm thân thể ông Tiến, nó tiến hành đoạt xác thì cũng đã bị khóa chặt vào thể phách này, khó mà thoát ra được để công kích Vũ Minh.
Hắn làm chuyện này tuyệt đối là đánh cược, mà hắn cũng đã từng suy nghĩ, nếu đây là Mị Thể thật sự, thì kể cả cho dù hắn không làm cái hành động liều lĩnh ấy thì tất cả mọi người ở đây cũng đều cầm chắc cái chết. Hồn Thể này đúng thật là mạnh mẽ, Hồn lực của nó mạnh hơn Vũ Minh đến nhiều lần, khiến hắn cũng phải đau nhức linh tâm đến thống khổ. Thế nhưng sau đó hắn đã thực sự mừng rỡ, thứ mà hắn phát hiện đúng thật có khả năng không phải là một Mị Thể chân chính mà chỉ là hàng nhái. Hồn lực của nó còn thiếu một điểm hung tàn để đạt đến mức độ Mị Thể.
Để khẳng định cho suy đoán của mình, Vũ Minh liền mau chóng quay ra nhìn mọi người lớn giọng nói:
- Mau đi kiếm cho tôi một ít máu chó đến đây!
Máu chó, máu gà, hoặc một số máu động vật mang tính nóng cao thì có thể kích phát hồn thể trở nên hung tàn hơn, khiến nó bộc lộ rõ bản chất cuồng loạn. Người Địa Cầu xưa nay vẫn lầm tưởng dùng những loại máu này là có thể xua đuổi được tà ma, thế nhưng Hồn Thể mà Vũ Minh biết, những thứ này chỉ có khả năng kích phát hung tính của nó cuồng bạo hơn mà thôi, điều này càng làm nguy hiểm hơn đến vật chủ mà nó kí sinh.
Chính vì vậy lá bùa mà Đào Huyền Ly khi nãy sử dụng, nó có chứa máu gà, vì vậy đã kích thích hung tính của Hồn Thể gần đạt đến trạng thái Mị Thể biểu hiện hung tính tàn phá thân thể ông Tiến đến mức này. Lần này Vũ Minh sử dụng máu chó, có đặc tính nóng hơn máu gà nhiều lần, vì vậy biểu lộ hung tính của Hồn Thể khi gặp phải nó cũng rõ ràng hơn rất nhiều, nếu suy đoán này của hắn là chính xác, cùng mọi biểu lộ chứng minh, hắn có thể sử dụng một số thủ thuật cổ xưa ở Đông Á Đại Lục mà đối phó với Hồn Thể chớm đạt đến hạ cấp Mị Thể này, ngăn cản không cho nó có thể tiến đến mức độ đẳng cấp Mị Thể, một thứ đáng sợ trong truyền thuyết ngay cả ở Đông Á Đại Lục.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.